Cô nhấn nút gọi y tá, nhờ cô ấy gọi cho Tống Dương giúp cô.
''Alô?" Dì giúp việc nhấc máy.
''Dì, là con! Nghiên Dương đây ạ!"
''Thiếu phu nhân, cô tỉnh rồi sao? Cô không sao chứ? Có cần tôi đến bệnh viện mua gì cho cô không?"
''Không cần đâu ạ! Con không sao cả!" Nghiên Dương có chút cảm động, ít ra vẫn còn có người lo lắng cho cô
''Tiểu Dương có ở đó không ạ? Con muốn gặp thằng bé!"
''Tiểu thiếu gia đang ở bên cạnh lão gia và lão phu nhân ạ!"
''Sao?" Nghiên Dương ngạc nhiên
''Tiểu Dương ...đang ở bên cạnh ba mẹ Tống Dực?"
''Vâng! Tối qua...thiếu gia bảo tôi đưa tiểu thiếu gia đến đây!"
''Vậy...họ có ghét bỏ Tiểu Dương không?" Tay cô run run, lúc cô sinh Tống Dương, chẳng ai đến cùng cô cả, lúc đó dì giúp việc vẫn chưa đến làm, ba mẹ đôi bên hầu như không thấy xuất hiện và hỏi thăm câu nào, không biết họ đối với Tống Dương...có lạnh nhạt không? Cô sợ thằng bé sẽ thất vọng.
''Không ạ! Lão gia và lão phu nhân đối xử với tiểu thiếu gia rất tốt, họ đang chơi cùng tiểu thiếu gia nữa!"
Nghiên Dương thở phào, như vậy là cô yên tâm rồi, thật tốt quá, chỉ có mỗi cô bị ghét bỏ thôi, cũng may là Tống Dương vẫn nhận được tình yêu thương của ba và ông bà nội nó.
''Được rồi! Cứ để Tiểu Dương chơi với ông bà nội đi! Con nghỉ ngơi chút đây ạ!"
''Vậy cô có cần tôi dẫn tiểu thiếu gia đến thăm cô không?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-duc-va-nghien-duong/2809621/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.