Hôm sau, Hoắc Thừa Ân thấy Lý Viên Viên cứ thấp tha thấp thỏm đứng trước cửa nên tiến lại gần.
"Em sao vậy? Không khoẻ ở đâu sao?"
Lý Viên Viên ngước mắt lên nhìn anh rồi cúi mặt lắc đầu - "Không có, em... có chút không tiêu nên đi tới lui cho thoải mái."
"Có gì phải nói với anh, biết không?" - Hoắc Thừa Ân kéo cô vào lòng mình.
Lý Viên Viên tựa vào lồng ngực ấm nóng của anh, thần trí miên man suy nghĩ.
"Em muốn hỏi anh một chuyện."
"Ừm..."
Cô yên lặng chốc lát lại hỏi -"Lúc trước anh nhốt em vào quân đội là để rèn luyện cho em đúng không?"
Hoắc Thừa Ân gật đầu "Ừm... Lúc đó ý chí em mạnh mẽ nhưng cơ thể em thì không, rất dễ bị người khác ức hiếp."
"Sáu tháng em ở trong quân đội anh đã sống thế nào?"
Hoắc Thừa Ân vươn tầm mắt ra xa chợt mỉm cười -"Không ổn lắm."
"Nếu sau này không có em bên cạnh anh sẽ thế nào?"
Anh giật mình, tay vuốt ve lưng cô -"Không được nói bừa, sau này chúng ta sẽ mãi mãi ở bên nhau và sẽ có thật nhiều đứa trẻ."
Lý Viên Viên nhụi nhụi vào lồng ngực anh hít hương thơm êm dịu, tay ôm chặt eo anh.
"Um... Em chỉ tiện miệng hỏi vậy thôi."
Hoắc Thừa Ân gật đầu -"Sau này cuộc sống của anh chỉ có em và con, nếu không có em thì đó đâu còn là cuộc sống... Nên em phải cố gắng sống thật tốt ở bên cạnh anh, hiểu không?"
Lý Viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-doc-tai-thuong-dung-yeu-toi/3605568/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.