Tiếng đập rầm rầm kéo họ về hiện thực, cửa lớn phải có 7 người lính chắn lại mới không mở toang ra, cửa sổ có vẻ chẳng thể chịu được lâu bởi sức tấn công của chúng.
Lý Viên Viên được Hoắc Thừa Ân bao bọc ngồi trên ghế sofa, cô nhìn ra cửa rồi lại nhụi vào lòng anh nói nhỏ.
"Có thể lấy công chuộc tội không?"
Hoắc Thừa Ân cúi đầu nhìn cô gái nhỏ trong lòng, cô tự nhiên như thể chuyện thường hay làm. Dường như ngăn cách giữa họ đã biến mất, mất thế nào thì anh không lí giải được.
"Em muốn làm gì?"
Lý Viên Viên tươi cười "Không phải mọi người đang tìm Huyết Phù sao?"
"Sao em biết nó?" Không ngoại trừ Hoắc Thừa Ân, mọi người ai có mặt ở đó cũng bất ngờ.
"Không hẳn là biết nhưng em có thể tìm được nó."
Diệp Ấn bật dậy trong men say, ban nãy lo cho chủ nhân nên đầu óc rất tỉnh táo, hiện tại đã ở bên cạnh chủ nhân nên thần men đã độ cô ấy.
"Đúng, việc cấp bách hiện tại phải tìm ra Huyết Phù để ngăn lũ yêu nghiệt đó."
Trần Cảnh Hâm cười phá lên "Mơ mộng, ngoài ta ra chẳng ai biết mật đạo đó, các ngươi chờ bị moi tim móc ruột đi... hahaha..."
Lý Viên Viên liếc nhìn nơi phát ra âm thanh, người ngợm chẳng còn chỗ nào lành lặn, vết thương chi chít nhìn thật kinh tởm nhưng bấy nhiêu thôi là chưa đủ, phải băm vằm ra từng mảnh mới hòng nguôi ngoai những việc ông ta đã gây ra.
"Đúng rồi, ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-doc-tai-thuong-dung-yeu-toi/3605561/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.