"Phát hiện thì sao, ta đâu cần cô cứu ta.'Lý Viên Viên vẫn cố giãy giụa.
Diệp Ấn ôm một bụng tức dọng thật mạnh vào thân cây, lá rơi rụng như mưa mùa thu, cảm thấy chưa giải tỏả cô ấy lại hét thật lớn vào không trung "Ahhhhhhhhhhhhhhhhh"
Lý Viên Viên sợ sệt nín thinh ngay lập tức.
Cô gái này sao nóng nảy thế, mới có chút đã bạo lực rẩm rầm.
Diệp Ấn thở hì hục, tay nắm chặt nắm đấm tiến tới xách cổ Lý Viên Viên lên quát vào mặt "Vì cô, tất cả là vì cô mà ta không thể ở bên cạnh bảo vệ chủ nhân những lúc nguy hiểm thế này, hiện tại ngài ấy sống chết hay chật vật trong đám xác sống đó thế nào ta cũng chẳng biết. Vì cô mà ta phải thục mạng chạy tới đây bỏ mặc hết tất cả sau lưng, lệnh của chủ nhân ta không thể không tuân theo nếu không ta đã quăng cô ở xó xỉnh nào mặc kệ cô sống chết chạy về bảo vệ chủ nhân rồi, đừng có được voi đòi tiên còn nói nữa ta sẽ bịt miệng cô quăng vào rừng cho sói ăn."
Tu hết một hơi cô ấy ngồi thụp xuống cụp đầu.
Lý Viên Viên bị quát sắp ngốc, mình có lỗi ư, dù sao cô ấy cũng buồn là do mình "Ta.... Xin lỗi, chúng ta từ từ nói chuyện được không? Có phải từ đầu cô đã cứu ta không?"
Diệp Ấn hít thở vài hơi gật đầu "Chủ nhân sai ta bảo vệ cô."
Lý Viên Viên ôm bụng nghi ngờ, nhỏ giọng hỏi "Chủ nhân là Hoắc Thừa Ân sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-doc-tai-thuong-dung-yeu-toi/3605557/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.