"Sao con tiện tì đó còn ở đây?" - Trần Điềm Nhiên nghiến răng ken két, mắt rực lửa liếc hai ả người hầu sau lưng.
"Trương Yến, sao ngươi nói đã nhốt cô ta lại rồi?" - Một người xoay qua chất vất người còn lại.
"Đổ hết lỗi cho ta??? Không phải ngươi canh cửa sao giờ lại đứng đây còn diện váy hoa lộng lẫy? Hửm, Hứa Nghi.?" - Á hầu kia không sợ sệt ngược lại còn hung hăng lấn át.
"Ngươi..."
"Đủ rồi, sợ người ta không biết các ngươi làm chuyện xấu hả?" - Dung Ân véo tai hai ả kéo đi.
Lý Viên Viên đưa tầm mắt lướt qua đám người vừa loi loi, nhếch môi xem thường.
Trở về buổi trưa.
"Lý Viên Viên, quản gia gọi cô ra sân sau có việc." - Hứa Nghi kênh kiệu xông vào nhà kho rồi hiên ngang rời đi như chưa từng có chuyện gì.
Cô đứng dậy chậm rãi bước đi, đến cạnh bồn hoa lại phát hiện Hứa Nghi và Trương Yến đang thập thò lấp ló, nghĩ có chuyện chẳng hay nên theo dõi xem bọn họ có ý đồ gì.
"Lát nữa cô ta tới, ngươi trùm bao này lên, ta sẽ đánh." - Hứa Nghi ra ý kiến.
"Lỡ cô ta hét lớn thì sao?" - Trương Yến có hơi sợ.
Hứa Nghi tắc lưỡi: "Mọi người bận rộn ở sân trước, ở đây hoang vắng thế này ai bận tâm."
"Sau đó thì sao?"
"Nhốt cô ta vào căn nhà hoang tít sau rừng kìa."
Trương Yến miệng mồm tuy độc địa nhưng làm chuyện xấu thì đây là lần đầu nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-doc-tai-thuong-dung-yeu-toi/3605533/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.