Trong đêm tối.
"Chủ nhân... Nội thương của người..."
Hoắc Thừa Ân cắt ngang lời Diệp Ấn: "Tìm được chưa?"
Cô nàng hắc y nhân lắc đầu: "Vẫn chưa."
Anh đưa ra bản vẽ sơ đồ trong cung điện có một chỗ đánh dấu đỏ: "Ta tra được tin hắn rất chú trọng biệt viện riêng đó, không ai có thể mở cũng không biết bên trong chứa gì, e rằng phải tìm được mật đạo mới có thể lần ra manh mối."
Diệp Ấn nhận lấy cúi đầu: "Nô sẽ cố hết sức."
"Lần hành động này nguy hiểm, ngươi phải hết sức cẩn trọng."
"Nô rõ." - Nói xong cô nàng đứng dậy nhảy khỏi cửa sổ
Có lúc nào nguy hiểm không rình rập cận kề hai người đâu.
"Phải nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng, chỉ khi đó cả ta và ngươi mới được giải thoát." - Hoắc Thừa Ân nhấp ngụm rượu nho, cười như không cười.
Nhìn màn đêm tịch mịch, cuộc đời anh và cô suốt thời gian qua cũng u tối tựa đêm đen.
Diệp Ẩn loáng thoáng nghe được, trong lòng cô cũng rất mong ngày khải hoàng của chủ nhân.
Sáng hôm sau.
Lý Viên Viên lười biếng nằm trên giường, tên khốn Hoắc Thừa Ân đó đêm qua vào phòng tắm còn nhiệt tình 'xơi' cô thêm lần nữa, làm hại chân tay bủn rủn đi không nổi luôn.
Lần này lỗ đậm rồi.
Không thấy anh đâu cô càu nhàu: "Ăn gì mà khỏẻ như trâu, vận động thâu đêm sáng còn dậy nổi, chẳng bù cho thân gái yếu ớt như mình, nằm im mà giờ nhấc chân đi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-doc-tai-thuong-dung-yeu-toi/3605526/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.