"Chờ ta hầu hạ cô sao?" - Hoắc Thừa Ân ngồi xuống dùng bữa.
Lý Viên Viên bụng đang đói cồn cào ngồi xuống liền té ngửa ra sau.
Cô giương đôi mắt thò lõ nhìn anh.
"Không phải chỗ cô ngồi... Ở dưới." - Hoắc Thừa Ân chỉ dưới đất có chén đũa, thức ăn có sẵn trong chén.
Lý Viên Viên khó hiểu nhìn y: "Ý ngươi là gì?"
"Ý ta là cô phải ăn cùng với nó trước mặt ta, mỗi ngày." - Hoắc Thừa Ân chỉ sau lưng cô.
Một con chó.
Lý Viên Viên tức tím tái mặt mũi thở phì phò đập bể chén: "Đừng quá đáng."
Anh khẽ liếc cô: "Nên nhớ, cô là tù nhân."
"Thì sao? Muốn giết thì giết cớ sao cứ giữ lại rồi nhục mạ người khác."
Hoắc Thừa Ân đặt mạnh chén xuống: "Giết cô dễ dàng quá thì làm gì còn trò vui để xem nữa."
Lý Viên Viên ngẫm nghĩ hồi lâu: "Ý ngươi là muốn dụ viện binh cứu ta đến rồi bắt họ sao?"
Anh không nói gì.
"Đừng mơ, một cô gái đưa thư nhỏ nhoi mấy ai thèm quan tâm mà cứu."
Tiếng nói chuyện rôm rả từ xa xa, Lý Viên Viên xoay người nhìn chưa kịp thấy rõ mặt đã bị đạp từ phía sau chúi nhũi xuống mấy bậc thang.
"Tiện nhân, cho ngươi ăn với Tuyết Cẩu đã là khoan hồng lắm rồi, còn không biết điều."
Người thẳng cẳng đạp cô chính là Hoắc Thừa Ân, người mắng cũng chính là y.
"Ngươi..." - Lý Viên Viên vừa đau vừa tức nghẹn ứ một họng.
"Ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-doc-tai-thuong-dung-yeu-toi/3605498/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.