“Bác cả!”
Tống Đàn dẫn Kiều Kiều đi cùng, từ xa đã thấy Tống Đại Phương tóc bạc ngồi ở cửa tiệm, mắt nhìn chằm chằm điện thoại.
“Đôi 7!”
“Đôi Q!”
“Bỏ lượt!”
“Đánh hay đấy…”
Tống Đại Phương đang bận rộn ngẩng đầu lên nhìn, nháy mắt kinh ngạc: “Đàn Đàn? Sao cháu lại quay về?”
Lại nhìn Kiều Kiều: “Kiều Kiều cũng tới rồi? Ăn cơm không…”
“Nhanh lên, tôi chờ tới hoa cũng tàn rồi nè!” Giọng nói lớn trong điện thoại di động không chút do dự hô lên.
Tống Đại Phương lập tức xấu hổ, tay chân luống cuống muốn rời khỏi, lại bị Tống Đàn ngăn lại: “Không sao đâu bác cả, tụi con cũng không vội, bác cứ đánh xong ván này đi!”
Bác cả do dự một chút, lúc này mới cẩn thận ra bài, bác ấy rất nhanh lại vui vẻ vỗ đùi: “Khá lắm! Có thể bắt được rồi!”
Kiều Kiều tò mò tiến lại gần, sau đó hai cái đầu liền chụm vào nhau, đắm chìm trong thế giới của đấu Địa Chủ.
Tống Đàn cũng nhân cơ hội đánh giá tiệm kim khí này…
Đây là cửa hàng đã được xây dựng từ rất nhiều năm trước, cách bài trí cũng rất cũ, hiện giờ cửa hàng đón tiếp toàn là khách hàng cũ nên việc sắp xếp hàng hóa cũng rất tùy tiện.
Chỉ cần nhìn đống vật liệu kim khí lung tung trên kệ, nàng tin rằng ngoại trừ bác cả thì không ai có thể tìm thấy hàng hóa chính xác được!
Cũng may có lẽ là một ván đấu Địa Chủ này đối phương quá yếu, không đến hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-dan-ky-su/3620603/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.