Editor: Ly Thương
==============
Rõ ràng mợ cả không coi trọng chuyện này lắm.
Dù sao, ai mà chưa từng ăn sủi cảo chứ? Nhưng bà ấy cũng không phản bác, chỉ nhìn sủi cảo đã được gói xong, ttrong lòng có chút lo lắng:
“Nhưng như vậy cũng nhiều quá đi, có khi tủ lạnh không chứa hết.”
Tống Tam Thành nhìn một cái, nói: “Cũng bình thường, đêm nay nhiều người như vậy, sao không ăn nổi 300 cái chứ!”
Mợ cả suýt nữa thì trợn trắng mắt —— ba trăm cái?
Bình thường ăn sủi cảo, ăn được hai ba mươi cái đã no lắm rồi.
Bây giờ tổng cộng cũng chỉ có tám người, sao dám khoe khoang thế này chứ?
Xem ra việc kinh doanh bán rau của Đàn Đàn cũng không đáng tin cậy lắm.
Trái lại thì cậu cả, một người mê sủi cảo kỳ cựu, lúc này rất tán thánh: “Vậy nấu một nồi ăn lót bụng trước đi.”
Thế là mấy người đàn ông đi chất rơm rạ lên xe, Ô Lan ngồi trước bếp từ từ nhóm lửa, đồng thời cũng lo lắng mù quáng chỉ huy:
“Nấu thêm mấy cái…lại mấy cái nữa —— đừng vội bỏ vào tủ lạnh, ăn trước đi!”
Người ta đã nhấn mạnh như vậy, nếu không nấu thêm mấy cái thì cứ như không muốn cho người ta ăn no vậy. Mợ cả thầm nghĩ trong lòng, cuối cùng vẫn là nấu một nồi sủi cảo đầy.
Bếp lò lớn ở nông thôn, một nồi này chắc phải có trên dưới trăm chiếc sủi cảo!
Mấy thứ rơm rạ này cũng không nặng, chỉ cần ôm từng đống lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-dan-ky-su/3311053/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.