Editor: Ly Thương
===============
Tống Đàn lại thản nhiên cười:
“Dì à, đây là 20 tệ, ngài cầm đi —— rau của cháu có chất lượng như thế nào cháu biết rất rõ, nếu dì ăn không quen, thì làm gì phải lãng phí tiền đúng không? Phía sau có ngiều người chờ mua như vậy, rau tề thái này để cho người khác đi.”
Dì này sững sờ, sau đó cũng không chịu nhận lấy tiền: “Cái cô này tính tình ghê gớm thật, làm ăn buôn bán cũng không cho người khác nói khuyết điểm ra sao? Không phải chỉ có 20 tệ thôi à, cùng lắm là tôi không cần, bó rau tề thái kia của cô bán cho tôi đi.”
“Vậy thì không được.” Tống Đàn cười dịu dàng bao nhiêu, thì giọng điệu từ chối cứng rắn bấy nhiêu:
“Dì cũng thấy đấy, rau của chúng cháu vốn đã không đủ bán, về nhà dì cũng không thích ăn, sao phải thế này chứ?”
“Đúng vậy!” Dì đứng sau lập tức tỏ vẻ đồng ý: “Tôi muốn rau tề thái đó!”
Vì chiến món lợi nhỏ mà mất cái lợi lớn, rau tề thái đó ở ngay trong sọt, trong rổ, tổng cộng cũng chỉ còn thừa không đến năm cân, ở đây chê bai còn muốn người ta bán cho, xong xuôi hết rồi ngươi còn quay lại đòi trả lại tiền…
Đứa ngốc cũng không muốn bán!
Rau dại này có hương vị như vậy còn lo không bán được sao?
Tống Đàn nhân lúc đối phương còn đang ngây người, đã nhanh chóng đưa 20 tệ cho dì bà ta: “Dì à, ngoài chợ còn có những loại rau khác, dì cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-dan-ky-su/2953417/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.