Dương Vũ Hàn sốt ruột ngồi ở phòng khách đợi cả một buổi tối, đến tận gần 12 giờ Hạo Thần mới trở về.
Trái với sự vồ vập của anh, cậu lạnh như băng ngồi xuống sô pha, cả người cũng tản mát hơi lạnh từ không khí bên ngoài, khuôn mặt trắng như phấn, mắt hơi sưng lên.
- Anh có gì muốn nói với em không?
- Em đã đi đâu?
- Đừng nói chuyện thừa thãi.
Lưu Hạo Thần vừa mở miệng đã chặt gãy sự quan tâm của Dương Vũ Hàn. Anh thở dài, nắm lấy bàn tay lạnh buốt của cậu.
- Anh quan tâm em, lo lắng cho em, đó không phải chuyện thừa thãi. Còn cuộc hôn nhân kia chẳng có gì ngoài lợi ích kinh kế. Anh và Lý Doanh ngoài cái mác vợ chồng thì không có gì hết.
- Nhưng cái mác vợ chồng đó được pháp luật công nhận đúng không? Giờ còn được cả thế giới này biết tới.
- Sau hai năm bọn anh sẽ ly hôn. Anh không yêu cô ta, cô ta cũng không yêu anh, bọn anh sẽ không lên giường với nhau. Anh chỉ là của riêng em thôi.
Lưu Hạo Thần siết chặt nắm đấm, gằn giọng:
- Vậy trong hai năm này em sẽ phải lén lén lút lút làm kẻ thứ ba sao?
Dương Vũ Hàn ôm lấy vai cậu, hôn nhẹ lên vành tai cậu, nhẹ giọng dỗ dành:
- Em là người đến trước, em không phải kẻ thứ ba. Chỉ là trong thời gian này khá nhạy cảm, chúng ta không thể công khai thôi. Nhưng anh sẽ không để em chịu thiệt thòi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-cong-bi-de-roi/3304866/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.