Sáng hôm sau, Dương Vũ Hàn đến công ty với một bên mặt sưng vù, tím bầm. Thư ký xinh đẹp nóng bỏng vừa nhìn thấy đã hốt hoảng, vội vàng mang cho anh túi đá chườm.
- Tổng Giám đốc, anh làm sao vậy?
- Hôm qua hơi quá chén, bị ngã đập đầu vào cửa.
Dương Vũ Hàn sờ sờ bên mặt đã sưng lên, đúng là Lưu Hạo Thần ra tay quá nặng. Hôm qua mải vui vẻ nên không để ý, sáng nay mới bắt đầu ê ẩm, đau nhức, cảm tưởng xương gò má cũng bị đánh vỡ. Cũng may anh đoán trước được nên trói cậu ta lại, chứ cùng cậu ta đấu tay đôi, anh chắc chắn không thua nhưng cũng sứt đầu mẻ trán, chả được lợi lộc gì. Nghĩ lại đêm cuồng nhiệt hôm qua, cơ thể dẻo dai, rắn chắc mê người của Hạo Thần nằm dưới thân mình rên rỉ cầu hoan, Dương Vũ Hàn cảm thấy bị đấm một cú vẫn còn lời chán.
Thư ký xinh đẹp nóng bỏng đứng một bên khẽ bĩu môi nghĩ thầm "Mình đẹp nhưng mình đâu có ngu, hôm qua đi dự tiệc rượu ra mắt Tổng Giám đốc, mà chủ nhân bữa tiệc chưa đến 9 giờ đã nói có việc bận đòi về, uống được mấy chén mà say chứ? Lẽ nào Tổng Giám đốc lại đi đánh nhau? Nhưng nhìn sếp nhà mình ngoài vết bầm trên mặt ra thì không thương tổn một cọng lông, còn thần thanh khí sảng, cười đến là xán lạn thế kia, hẳn là có đánh nhau thì sếp cũng là người thắng đi"
Đúng là Tổng Giám đốc đi "đánh nhau", còn "đánh" cho người ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-cong-bi-de-roi/2786199/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.