Trước kia, Lưu Hạo Thần luôn cảm thấy Dương Vũ Hàn phiền. Hiện tại, thời gian hai người gặp mặt còn chẳng đủ để cùng nhau ăn một bữa cơm.
Trước kia, Dương Vũ Hàn có thể tùy hứng đùn đẩy công việc cho Diệp Khả, giữa giờ làm việc lái xe đưa Lưu Hạo Thần đi ngắm biển. Hiện tại, anh cũng không ở văn phòng, nhưng là tháp tùng nhân vật khác đi đâu chẳng biết, chỉ còn cậu giống như một pho tượng mãnh sư, nhàm chán trấn giữ nơi góc phòng.
Diệp Khả bước vào, liếc nhìn Lưu Hạo Thần bằng ánh mắt vừa chán ghét vừa khinh thường, đương nhiên không có một tia thương hại nào. Cậu ngẩng đầu lên, cất tiếng hỏi:
- Ồ\, hôm nay anh vẫn chưa nghỉ việc sao?
Hôm ấy Diệp Khả quá giận mà xàm ngôn, chứ gã cũng không thật sự có ý định nghỉ việc. Gã đâu thể vì một thằng nhóc con mà vứt bỏ công việc mình đang làm, gã không phải người cảm tính và vô trách nhiệm như vậy. Có điều, Lưu Hạo Thần mỗi ngày đến công ty nhìn thấy Diệp Khả đều không quên kháy đểu gã một câu, có lúc còn tỏ ra tốt bụng muốn giúp gã thu dọn đồ đạc. Có phải dạo này bị Vũ Hàn lạnh nhạt thành ra rảnh rỗi sinh nông nổi không?
Diệp Khả cũng không vừa, đáp trả:
- Cậu không cần lo cho tôi. Tôi cùng lắm chỉ nghỉ việc. Còn cậu\, có khi vừa mất việc vừa mất người yêu đấy.
Lưu Hạo Thần cười nhạt, tỏ ra không hứng thú với mấy lời chọc tức vô vị của gã. Diệp Khả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-cong-bi-de-roi/2786098/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.