Diệp Thiên Thanh ngất đi một ngày cũng dần hồi tỉnh,thấy mình nằm trong một căn nhà hoang dột nát,xung quanh chẳng có ai,nàng có vẻ lo lắng ,cất tiếng gọi.
_Tuệ Quỳnh...ặc...ặc...
.Nàng yếu ớt ngồi dậy ,trong đầu vẫn có cảm giác quay cuồng,giống như bị ai đó đập vào,nàng ngồi khoanh chân,lưng thẳng,điều tức linh lực tự chữa cho mình.Qua một lúc lâu thì nàng cảm thấy đầu nhẹ hơn,lúc này bên tai nàng nghe tiếng xì xào,tiếng nói của Tuệ Quỳnh và một nam nhân,còn xen kẽ mấy tiếng của trẻ con, âm thanh lúc lớn lúc nhỏ,nàng từ từ thở nhẹ một hơi sau đó dừng hẳn linh lực ,chậm rãi mở mắt ra,sức lực của nàng cũng lấy lại được bảy phần,tay chân đã có sức ,đã mạnh lên không bị run rẩy như lúc trước.Nàng bước ra cửa thì thấy cảnh vật xung quanh hoang vắng,cỏ dại dây leo,cây lá bụi to bụi nhỏ .
-Là nhà hoang ở cạnh khu rừng....
Lúc này Tuệ Quỳnh cũng đang đi vào sân ,nàng bước qua cái rào tre đã đổ nát,phía sau là Cát Danh Kỳ và ba đứa trẻ con cùng vài đệ tử của Bách Kiếm Môn.
-Ta nói Cát Tông Chủ mà có mặt ở đó sẽ thấy thái độ kêu căng của tên Hàn Bất Tiếu đáng ghét đến mức muốn đạp cho hắn một cước vào bụng ấy!
Cát Danh Kỳ vẫn cử chỉ nho nhã,giọng nhẹ nhàng ôn tồn
-Hàn Bất Tiếu nhất định đã giở trò trên các bộ hài cốt cho nên Yến Tông Chủ mới bị trúng kế....hừ đã vậy còn không buông tha cho đệ tử của Thanh Tâm phái...
Thiên Thanh nghe được liền cất tiếng nói
-Ta cũng nghĩ như Cát Tông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-chu-ac-ma-cua-ta/442269/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.