Đông Kỳ Vân đi đến gần Cấm Địa thì thấy chúng đệ tử Bách Kiếm Môn vây kín Động, chẳng còn lối nào vào Động Tu Linh mà không bị phát hiện ,liền nghĩ đến con suối chảy uốn quanh sau Sơn Động có một lối thông vào chỗ của Lăng Đỏ ,vội chạy đến đó ,theo chú thuật mà Tạ Quang Hành dạy cho ,y thi triển linh lực điều khiển một cây hoa mọc trong động vươn dây Leo dài ra đi vào trong hồ nước đi ra bên ngoài.Y nắm chặt dây Leo hít một hơi nhảy ùm xuống suối.
_Hic ta không biết bơi đó tất cả nhờ vào mày...đi.
Dây Leo thu lại kéo Đông Kỳ Vân theo dòng nước ngầm vào động,vừa trồi khỏi mặt hồ y đã nghe tiếng của Mộ Tuyết la hét vội chạy đến thì thấy cảnh tượng đôi mỹ nam giằng xé ,ẩu đả.
_Tông Chủ ngươi bình tĩnh chuyện năm xưa là có ẩn tình...Lãnh Mộ Tuyết không cố ý truy sát ngươi đâu...
Nghe Đông Kỳ Vân nói cả Khiêm Tử Lăng lẫn Mộ Tuyết đều kinh ngạc.Mộ Tuyết ngồi nhỏm dậy ,Tử Lăng vẫn tiếp tục quấn áo mặc vào cho y.
_Năm xưa là năm nào?Tại sao ta lại phải truy sát hắn chứ?
Khiêm Tử Lăng đứng lên ,đưa tay kéo Mộ Tuyết đứng lên theo và thu lại Tróc Bì.
_Chuyện năm xưa ta đã bỏ qua rồi...đừng nhắc nữa...
Đông Kỳ Vân cảm thấy thái độ của hai người từng là kẻ thù một mất một còn này có gì đó là lạ,đưa mắt nháy nháy với Mộ Tuyết.
Ý của y muốn hỏi đây là trường hợp gì,nhưng Mộ Tuyết vốn không hiểu nên vẫn ngớ ra chớp chớp mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-chu-ac-ma-cua-ta/442235/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.