Tạ Kiều Lam sau khi giao chiến với Mộ Tuyết,Đông Kỳ Vân và Khiêm Tử Lăng ở bờ sông gần Yên Hà thì cũng đã bị thương và hao tổn linh lực,Hắn trở về hang động trong nhánh nhỏ của Động Tu Linh tịnh dưỡng.
Hang sâu tịch mịch ,ngoài những tiếng lạo xạo của hàng trăm con gián bò lổm ngổm
khắp vách đá ra thì chỉ còn tiếng linh tức dao động xung quanh Tạ Kiều Lam,đang lúc điều thương thì Hắn cảm nhận ra được một ma tức khác xuất hiện,quá bất ngờ lại quá gần,Hắn nhất thời không thể ứng phó, không rút lại được luồng chân khí đang luân chuyển trong người mà phòng vệ,chỉ có thể ngồi yên .
-"Khốn kiếp... không thể dừng chân khí lại được..."
Thế nhưng kẻ bí ẩn này chỉ phóng một tia linh lực điểm vài huyệt đạo trên người của Tạ Kiều Lam đẩy nhanh quá trình hồi phục cho Hắn,kẻ này chính là Lãnh Mộ Tuyết ,vì luôn đứng bên ngoài âm thầm quan sát mọi diễn biến của thời không này cho nên Lãnh Mộ Tuyết biết rõ chuyện Tạ Kiều Lam trốn trong Động Tu Linh tu luyện Nhục Thể Hình Nhân Chú, Hắn đã tìm đến yểm một đạo bùa vào người của Tạ Kiều Lam.
Nhờ sự giúp đỡ này Tạ Kiều Lam nhanh chóng lấy lại linh lực,liền mở mắt ra,việc đầu tiên Hắn làm không phải là nói lời cảm tạ mà là phóng ngay ra một chưởng chí mạng đánh vào kẻ bí ẩn kia.
-Chết đi!
Chưởng lực đi xuyên qua tên bí ẩn đánh thẳng vào vách đá,khiến cho hang động rung chuyển,tên bí ẩn lại không hề hấn gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-chu-ac-ma-cua-ta/2176917/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.