Chương trước
Chương sau
Đội quân Tu Nhân tiến vào khu vực U Minh Nhai,tạm dựng lều nghỉ ngơi,Hàn Bất Tiếu không e ngại phái hai đội quân Ngọc Liên Sơn và Bách Kiếm Môn đi Ma Vực thám thính mở đường.Chuyện này khiến cho Đông Kỳ Vân nổi đoá.

-Cái gì chứ?Tông Chủ của chúng ta chỉ cho trăm đệ tử của Bổn Môn theo liên minh tiếp ứng chiến đấu chứ không phải làm con tốt thí ...Hàn Quân Chủ Trường Bạch Tiên Môn các ngươi không phải là môn phái tiên phong trong việc tấn công Ma Tộc hay sao,sao không phái người của ngươi đi.

Hàn Bất Tiếu cười nhạt ,thái độ khinh thường ra mặt nói.

-Bởi vì Môn phái của các hạ đây mang nhiều điều tiếng,trong đó mối quan hệ với Khiêm Tử Lăng đến nay vẫn là một nghi vấn khó giải,để chứng minh Bách Kiếm Môn không có liên quan gì đến Ma Tộc ,nên Ta mới phái đội quân của Bách Kiếm Môn đi thị sát cho mọi người có cơ hội rửa sạch hàm oan.

Cát Danh Kỳ cười nhạt nói

-Đa tạ ý tốt của Hàn Tông Chủ,đúng là không hung hiểm không được.

Diệp Thiên Thanh nói

-Ngọc Liên Sơn chúng tôi đều là đệ tử linh đan cấp Đồng Kim,kinh nghiệm tác chiến chưa cao,đi trước dẫn đầu thật không dám.

Hàn Bất Tiếu cười nói

-Diệp cô nương chớ lo lắng,Ta sẽ phái một vị Trưởng Lão của Bổn phái theo dẫn dắt đội quân thám thính.

Đông Kỳ Vân,Cát Danh Kỳ nhìn nhau chưa kịp hỏi thì bên ngoài cửa lều trại của Quân Chủ đã xuất hiện một dáng người.Trông thấy dung mạo của kẻ đó cả ba người Diệp Thiên Thanh,Cát Danh Kỳ,Đông Kỳ Vân há hốc mồm ngỡ ngàng.

-Hàn Tiếu!

Hàn Tiếu bước vào trong thủ lễ

-Quân Chủ!

-Ừm...phiền Hàn Trưởng Lão dẫn dắt đội quân do thám,mở đường cho đại quân liên minh.

-Dạ tuân lệnh!

Trên đường về lại lều trại của mình Diệp Thiên Thanh nói.

-Cát Đường Chủ và Đông Quản Sự có cảm thấy vị Hàn Tiếu Trưởng Lão này có gì kỳ lạ hay không?

Cát Danh Kỳ nói

-Diệp cô nương cũng cảm thấy vậy sao?Ta thấy ánh mắt của ông ta rất khác lạ.

Đông Kỳ Vân nói

-Cho Đại huynh của hắn đi theo là để giám sát chúng ta đấy...hừ tên Hàn Bất Tiếu này thâm sâu khó đoán ,ngoài mặt không truy cứu oan tình của Bách Kiếm Môn nhưng bên trong thì đã giáng tội lên người chúng ta rồi,đẩy chúng ta vào chỗ hung hiểm .

Diệp Thiên Thanh nói

-Đúng là cái chết của các vị Tông Chủ có nhiều khuất tất,kẻ thủ ác có linh lực cường hãn lại giảo hoạt mưu mô,ném đá giấu tay gây ra hoảng loạn trong Lục Đại phái ,vậy mà Hàn Tông Chủ lại phớt lờ xem nhẹ,một lòng chỉ muốn liên minh tiến vào Ma Vực...rất đáng nghi.

Cát Danh Kỳ nói

-Diệp cô nương nghi ngờ lần tiến quân này của Hàn Bất Tiếu là có mưu đồ riêng?

-Ta cũng không dám khẳng định chỉ cảm thấy rất kỳ lạ,từ lúc Hàn Bất Tiếu đảm đương vị trí Tông Chủ của Trường Bạch Tiên đến ngôi vị Quân Chủ...thuận lợi cứ như đã sắp đặt trước...

Đông Kỳ Vân phe phẩy quạt nói

-Chúng ta cũng chỉ là võ đoán,nhưng ta tin chắc Huynh đệ họ Hàn có âm mưu lớn làm chuyện gì đó mờ ám sau lưng đồng đạo Trung Nguyên... hai huynh đệ bọn họ đều đáng ghét,gian tà như nhau...

...Mọi người cưỡi ngựa đi qua ranh giới giữa Trung Nguyên và Ma Vực,lập tức bọn ngựa ngã xuống giẫy giụa khiến cho mọi người nhảy lên mở ra kết giới bảo vệ cho bản thân.Diệp Thiên Thanh hét lớn

-Cẩn thận có chướng độc!

Đông Kỳ Vân mở quạt,quạt liên tục như vỗ về trái tim bấn loạn của mình.

-Ôi trời đúng là Ma Vực ,cây cỏ đều tiết ra chướng độc,cũng may là ta nhanh tay mở kết giới thanh tẩy...

Cát Danh Kỳ nói

-Mọi người nên đề cao cảnh giác,tránh chạm vào thực vật nơi này...

Hàn Tiếu thì vẫn không nói gì ông ta nhảy ra khỏi ngựa, không cần kết giới thanh tẩy vẫn ngang nhiên đi tiếp.Bọn đệ tử của hai phái xì xào nói.

-Đúng là Trưởng Lão của Đệ nhất môn phái Trung Nguyên...chướng độc này không ảnh hưởng gì đến ông ta ...

Diệp Thiên Thanh và Cát Danh Kỳ nhìn nhau như nói rằng chuyện này có điểm kỳ lạ.

Càng đi tiếp địa hình càng trở nên hiểm trở rừng cây rậm rạp lại ở trên vực thẳm,có nhiều đệ tử bước hụt chân ,súyt chút là rơi xuống bên dưới,cây cối mang hình thù kỳ quái,muôn thú đều là yêu tinh,có con chưa có linh tính mang đầy độc tố,có con trộn lẫn nhiều hệ chim chóc côn trùng,chúng thấy kết giới thanh tẩy không dám đến gần ,manh động tấn công vào Tu Nhân nhưng vẫn không từ bỏ giám sát,chực chờ tìm thời cơ ăn mồi.Đối với bọn quái yêu nhãi nhép này,đội quân của Bách Kiếm Môn và Ngọc Liên Sơn cũng không bận tâm,họ vẫn tiếp tục dò thám,bỗng dưng màn sương phủ kín rừng rậm trở nên dày đặc, người đi sau không thể thấy người đi trước,Cát Danh Kỳ liền phóng lên trời một đạo bùa ánh sáng.

-Tất cả cẩn thận!

Sương tan đi thì Hàn Tiếu cũng mất dấu,mọi người chưa kịp hiểu ra chuyện gì thì nghe tiếng la hét vang lên,các đệ tử đi phía sau bị tấn công,Diệp Thiên Thanh liền phóng kiếm giải vây.

-Kẻ nào?

Thanh kiếm của Diệp Thiên Thanh bị một lực cản lại rồi gãy đoạn,linh khí thoát ra từ thanh kiếm soi rõ khuôn mặt kẻ thủ ác.

-Hàn Tiếu?

Hàn Tiếu như phát điên đánh vào đám đệ tử của Bách Kiếm Môn và Ngọc Liên Sơn,Cát Danh Kỳ liền triệu ra Ngọc Kiếm trực tiếp đối đầu với Lão.

Nhiều tiếng bước chân dồn dập tiến đến,từ khắp nơi theo hàng ngang,bọn quỷ binh xuất hiện,đi đầu là một Quỷ cấp Trung hình dạng đầu Sói thân người,giáp chiến kết kim loại sáng bóng.

-Khốn kiếp bọn Tu Nhân các ngươi không biết chết là gì à ,dám vượt ranh giới vào Ma Vực,hôm nay Nghiêm Lang ta sẽ cho các ngươi lên bàn tiệc làm món chính...yaaa...

Đội quân thám thính đã đụng phải kết giới phòng vệ của Ma Vực cho nên đám canh phòng của Ma Tộc chạy đến cản trở.Quỷ binh tuyến phòng vệ ùn ùn kéo đến như thác lũ,có hơn cả ngàn tên,đủ loại yêu ma quỷ quái .

Đúng là trước gặp Hổ sau gặp Sói,đội quân thám thính một lúc đánh hai cường địch.

Một cuộc chiến diễn ra dữ dội,Cát Danh Kỳ đấu Hàn Tiếu, Diệp Thiên Thanh phối hợp Đông Kỳ Vân đánh với Nghiêm Lang,nhưng Quỷ cấp Trung không phải hạng xoàn xĩnh cái Lang Nha Bổng của hắn vung lên là hạ hơn năm cây cổ thụ nổ tung,giết hơn mười đệ tử Tu Nhân.Đánh nhau nửa ngày bên quân dò thám mới hạ được một nửa số quỷ binh,giết chết Nghiêm Lang.

Cát Danh Kỳ và Hàn Tiếu tách khỏi đám đông giao đấu kịch liệt ở khu rừng trống,Hàn Tiếu với linh đan cấp Hoàng Kim ra hung bạo,trong khi Cát Danh Kỳ chỉ là linh đan cận Hoàng Kim nhưng nhờ vào Ngọc Kiếm có linh khí thanh tẩy mạnh mẽ cho nên linh lực cả hai có thể nói là cân bằng.

-Hừ ...Hàn Tiếu cớ sao ngươi lại tập kích quân dò thám?Trường Bạch Tiên Môn các ngươi có âm mưu gì?

Hàn Tiếu cười ha ha điên loạn vừa đánh vừa nói.

-Xuống Địa Phủ mà hỏi Diêm La Vương đi...yaa...

Cát Danh Kỳ vội mở kết giới bảo hộ cản chưởng lực của Hàn Tiếu,Y tung Ngọc Kiếm lên cao thi triển tách kiếm thành năm thanh kiếm ,mũi kiếm hướng Hàn Tiếu mà phóng như tia chớp.

-Yaa...

Hàn Tiếu né tránh liên tục,trúng một kiếm đâm xuyên vai, vội bỏ chạy vào đám sương mù.

Cát Danh Kỳ quay lại chỗ đội quân dò thám cùng đánh với bọn quỷ binh.

- Chúng có tuyến phòng thủ ở giữa rừng,chắc hẳn sẽ còn quân đến tiếp viện,chúng ta mau rút về U Minh Nhai.

Diệp Thiên Thanh vừa đánh vừa nói

-Hàn Tiếu,Lão đi đâu rồi?...

Cát Danh Kỳ nói

-Ta đánh Lão bị thương bỏ chạy rồi...

Đông Kỳ Vân nói

-Giờ này nàng còn quan tâm đến Lão làm gì...đi thôi...

Tuệ Hùynh nói.

-Chúng ta chạy thôi Thiên Thanh tỷ...

Lúc này đột nhiên mặt đất đùn lên , một con Xà Yêu to như cột đình xuất hiện,nó khè lưỡi phun độc,làm cây cỏ xung quanh bốc khói,nhiều đệ tử bỏ mạng.Đông Kỳ Vân tung ra cơn mưa bùa chú dán kín con Xà Yêu.

-Ta cản nó một lúc các người chạy mau...

Cát Danh Kỳ chưa kịp nói thì con Xà Yêu vùng vẫy quất đuôi tứ tung phá giải bùa chú của Đông Kỳ Vân,nó xiết chặt lấy thân thể của Hắn.

-Á ...

-Đông Kỳ Vân!

Cát Danh Kỳ phóng Ngọc Kiếm vào giữa trán con Xà Yêu ,nó đau đớn độn thổ bỏ chạy,Cát Danh Kỳ thu lại kiếm thì cả Đông Kỳ Vân cũng bị con Xà Yêu kéo theo xuống đất.

-Đông Kỳ Vân...Kỳ Vân, huynh ở đâu...

-Đường Chủ chạy thôi...quỷ binh đến rồi...

Một đệ tử đã kéo tay của Cát Danh Kỳ dịch chuyển chạy khỏi khu rừng.

Cát Danh Kỳ và Diệp Thiên Thanh cùng một nửa số đệ tử của hai phái trở lại U Minh Nhai thì càng bất ngờ hơn, một số lều trại của liên minh đã bị xé rách,máu thịt còn vươn vãi,đồng đạo nhốn nháo.

-Các vị đã xảy ra chuyện gì?

-Cát Đường Chủ ,Diệp cô nương mọi người đã trở về rồi ư?Khi nãy có một cuộc tấn công của Cỗ Thi,hai vị Chưởng Môn của Thuận Thiên và Chính Nghĩa môn đã bị giết hại...Hàn Quân Chủ đã phải chọn ra cho họ một Tân Chưởng Môn khác để quản đệ tử...

Diệp Thiên Thanh nhăn ấn đường nghi vấn

-U Minh Nhai sao lại xuất hiện Cỗ Thi?chuyện này có gì đó khuất tất...

Cát Danh Kỳ cũng đồng ý với suy nghĩ của Diệp Thiên Thanh.

-Cỗ Thi thông thường sẽ xuất hiện ở khu vực lăng mộ hoặc nghĩa trang ,dấu vết để lại cho thấy Cỗ Thi này là được huấn luyện để tấn công người...thật khó hiểu,Cát Đường Chủ chuyện của Hàn Tiếu tấn công chúng ta hãy tạm giữ im lặng...Ta sơ phía sau còn có âm mưu lớn.

-Ừm... không nên đánh cỏ động rắn...

Đêm đến Cát Danh Kỳ nghỉ ngơi trong lều trại ,truyền tin về Bách Kiếm Môn xin Phong Truy Mệnh cho thêm cứu viện để tìm kiếm tung tích Đông Kỳ Vân,đồng thời báo lại những nghi vấn ở U Minh Nhai.

Số đệ tử thương vong nhiều bây giờ chỉ còn lại hơn ba mươi người,Cát Danh Kỳ suốt đêm không chợp mắt,đề cao cảnh giác.

Một bóng đen lướt qua trên nóc lều ,Cát Danh Kỳ liền phi thân lên đuổi theo,tiếng kèn cảnh báo của quân canh gác cũng vang lên,mọi người ngơ ngác rời khỏi lều.

-Gì vậy chuyện gì vậy?

-Ôi kết giới phòng vệ của tất cả các môn phái bị phá rồi...

-Ma Tộc tấn công hả?

-Trời đất ơi nhìn kìa!

Bên trên một lều trại Cát Danh Kỳ đang đứng đối diện với kẻ khả nghi,sắc mặt của Y tái nhợt,đầu mài hạ thấp, như không thể tin vào sự thật trước mắt này.

Kẻ gian mặc y phục Tông Chủ của Bách Kiếm Môn màu nâu nhạt,đầu búi gọn cài kim quang,vạt áo choàng bay phấp phới theo gió.

-Phong sư huynh!

Phong Truy Mệnh không nói gì dùng Kiếm Phong quét ra một loạt lưỡi liềm ánh sáng tấn công Cát Danh Kỳ.

-Ầm ầm...

Quần hùng nhìn thấy vô cùng kinh ngạc

-Phong Truy Mệnh Hắn điên rồi sao,hắn tấn công cả vào sư đệ đồng môn của mình.

Trâu bò húc nhau ruồi muỗi chết,bọn võ lâm nhân sĩ đứng xem náo nhiệt cũng bị vạ lây ,Kiếm Phong quét đến giết mấy chục tên,Đàm Khang và mấy Tông Chủ,Chưởng Môn khác chỉ đứng nhìn trận đấu không hề có động thái nào.

-Yaa...Phong Truy Mệnh ngươi dám ngang nhiên giết hại đồng môn của ta, người đâu chúng ta trả thù cho họ đi...

-Thật là không thể đứng nhìn ...Phong Truy Mệnh đền mạng đi...yaa...

Đệ tử của Bách Kiếm Môn đứng chôn chân nhìn nhau ngơ ngác không biết phải làm gì,trong khi đó đồng đạo quần hùng đã hợp sức đánh Phong Truy Mệnh.Cát Danh Kỳ chỉ thủ không công,vừa đánh vừa gọi tên Phong Truy Mệnh,nhưng Y như thể đã phát cuồng,đòn đánh ra càng lúc càng hung hiểm,nhân sĩ vô danh chết hơn trăm người.

-Á...

Cát Danh Kỳ trúng chiêu rơi xuống,Diệp Thiên Thanh nhanh phóng dãi lụa ra quấn lấy Y kéo về.

-Cát Đường Chủ...

-Ặc...Diệp cô nương...đa tạ...ặc..

-Phong Tông Chủ dường như không nhận ra Cát Đường Chủ...

-Đó không phải là Phong sư huynh...ặc...ánh mắt của Hắn rất mơ hồ...

-Lẽ nào...Hắn mới chính là hung thủ xuất hiện ở Vân Lai quán và Hữu Tiên Cát...

Phong Truy Mệnh đột nhiên bỏ chạy quần hùng không dám đuổi theo,nhưng Đàm Khang bây giờ chợt lên tiếng.

-Đuổi theo Hắn,Hắn bị thương rồi không thể làm càn được nữa...hắn là hung thủ giết Lý Trưởng Lão và Hạ Tông Chủ...ai có thể bắt được Hắn ,Hoàng Phụng Môn chúng ta sẽ đền đáp hậu hỷ...

Nghe có lợi ích bọn người của môn phái nhỏ,tán tu vô danh vội hô hào theo sát đệ tử Hoàng Phụng Môn đuổi theo Phong Truy Mệnh,còn Giang Thiên Tứ thì không hành động gì,chỉ đưa ánh mắt nghi ngờ nhìn theo Đàm Khang.Hàn Bất Tiếu bấy giờ mới đi ra khỏi lều trại,lệnh cho quần hùng còn ở lại tiến công vào Ma Vực.

-Phong Truy Mệnh xuất hiện đã làm xáo trộn kế hoạch tiến quân của Ta,phía Ma Tộc chắc đã có sự chuẩn bị,thay vì đợi bọn chúng tiếp tục đánh úp liên quân, chi bằng đêm nay chúng ta sẽ tấn công vào Quỷ Thành.

Số người còn lại đa phần là những môn phái nhỏ chỉ có Kim Sa Môn ,Tử Y Môn là Đại Phái,hai vị Tông Chủ này như bị Hàn Bất Tiếu át vía ,vội vàng đồng ý .Diệp Thiên Thanh nói

-Đệ tử chúng tôi trong lần thám thính Ma Vực đã bị tổn thất ,giờ chỉ toàn là người bị thương,xin phép không tham gia tiến công ở lại đây chờ cứu viện.

Hàn Bất Tiếu cười khẩy nói.

-Ngọc Liên Sơn tham chiến cũng như không...ở hay đi đều giống nhau.

Cát Danh Kỳ nói

-Xin thứ lỗi Bách Kiếm Môn cũng không giúp được gì.

Hàn Bất Tiếu giũ áo nhếch mép một cái nói

-Cát Đường Chủ cứ ở lại đây dưỡng thương...nhìn lại Bách Kiếm Môn bây giờ còn mỗi Cát Đường Chủ là có thể đảm đương vị trí Tông Chủ kế nhiệm thôi...

-Hừ...Hàn Quân Chủ quá lời ...Phong Tông Chủ của chúng tôi vẫn đang đảm nhiệm Chưởng Môn Bách Kiếm Sơn Trang...kẻ khi nãy chỉ là tên giả mạo...

-Ha ha ha...có phải giả mạo hay không...nhìn thấy thi thể của hắn thì sẽ rõ mà...

-Ngươi...

Quần hùng đuổi theo Phong Truy Mệnh vào khu rừng tiếp giáp kết giới Ma Vực,tại đây lại nổ ra trận chiến quyết liệt,nhưng không chỉ là Phong Truy Mệnh mà còn có một đám đệ tử các phái ,Hàn Tiếu ,Đàm Khang,Tông Chủ của Chính Nghĩa môn, Thuận Thiên phái như bị phát điên quay ngược lại giết hại đồng đạo,tàn bạo nhất là bọn họ moi linh đan ra khỏi người nạn nhân.

-Á bọn họ điên rồi...aaa...

-Cứu với...

-Sư huynh ngươi ngươi...

-Sư tỷ...á...

-Hàn Trưởng Lão...ông ông...aaa...

Linh Đan của Tu Nhân bị moi ra đồng loạt bay về một phía biến mất sau bóng đen mờ ảo đang đứng trên ngọn cây âm thầm quan sát diễn biến bên dưới.Có người quay đầu bỏ chạy về U Minh Nhai nhưng bị một kết giới ngăn cản ,cứ chạm vào là bị đánh bay ngược lại.

-Ai giăng kết giới này hả?nó xuất hiện khi nào hả?

-Trúng kế rồi...aaa...

-Hợp lực thanh tẩy nó đi...

Trong cảnh tranh tối tranh sáng và vô cùng hoảng loạn ấy bọn quái,tiểu yêu được dịp chén một bữa thịt người tươi ngon,thi thể Tu Nhân vừa ngã xuống đã có năm sáu yêu quái bu lại cắn xé tranh ăn.Đến khi đội quân của Hàn Bất Tiếu tiến vào thì chẳng còn ai sống sót,máu thịt vươn vãi khắp nơi bốc mùi tanh tởm lợm,yêu quái lút nhút,Lâm Trưởng Lão của Tử Y Môn liền quét một đạo bùa thanh tẩy đuổi bọn chúng chạy trốn tứ phía.

-Những thi thể này...lẽ nào đều là những đồng đạo đuổi theo Phong Truy Mệnh sao?

-Sao sao lại chết thảm như vậy...mọi chuyện còn chưa đến nửa ngày...sao Hắn có thể giết nổi mấy ngàn người chứ?

-Xem kìa ...thi thể đó bị moi linh đan...

-Soạt...soạt...

Bốn phương tám hướng dao động,bọn đệ tử phát điên kia và mấy vị Tông Chủ lại xuất hiện,bọn họ tấn công vào liên quân,cuộc hỗn chiến tiếp tục.

-Hàn Tiếu Trưởng Lão kìa...

-Á...bọn họ điên rồi...

-Bắt bọn họ lại...

Tông Chủ của Kim Sa Môn tiếp chiêu với Đàm Khang,đánh một hồi cả hai tách rời khỏi đám đông ,ông ta hạ sát được Hắn ,nhưng lại vô cùng kinh ngạc vì Đàm Khang tan chảy ra thành một đống nhầy đen.

-Đây đây là gì chứ?Hắn không phải Đàm Trưởng Lão...

Chưa kịp hiểu ra nguyên nhân Tông Chủ Kim Sa Môn bị tập kích phía sau,trúng trọn một chưởng bất ngờ lao đến.

-Ầm...

-Á...

Ông ta quay lại càng kinh hãi hơn khi thấy một bản sao của mình đang đứng sừng sững trước mặt.

-Ngươi ngươi...lý nào là vậy...

Tên giả mạo cười nói

-Linh đan cấp Hoàng Kim...cũng không tồi...yaa...

Linh lực của kẻ giả mạo ngang ngửa với Kim Sa Môn Tông Chủ,đánh hơn trăm chiêu mới hạ sát được Hắn,ông ấy bị trọng thương,nghi ngờ đây là âm mưu của ai đó đã sắp đặt trước nhắm vào Lục Đại Phái nên ông ta lặng lẽ bỏ chạy khỏi Ma Vực.

Hàn Bất Tiếu dùng Bạch Tơ Tiên Phất Trần quét một tràn linh khí thanh tẩy,đẩy bay bọn đệ tử tan chảy thành đống nhầy nhụa,Hàn Tiếu và các Tông Chủ khác bỏ chạy về phía Quỷ Thành,xét thấy tình hình bất ổn Hàn Bất Tiếu ra lệnh rút quân về U Minh Nhai.

Thấy quân liên minh quay trở lại Cát Danh Kỳ vô cùng ngạc nhiên.

-Mọi người bị Ma Tộc tấn công hay sao?

Một tán tu trả lời

-Chúng tôi chưa đi đến kết giới ở giữa rừng như lời Cát Đường Chủ nói thì đã nhìn thấy đám người đồng đạo đuổi theo Phong Truy Mệnh chết thê thảm,chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì các vị Tông Chủ Thuận Thiên,Chính Nghĩa môn,Hàn Tiếu Trưởng Lão,Đàm Trưởng Lão đã quay sang tấn công chúng tôi,họ rất đáng sợ moi linh đan của đồng đạo,cũng may là Hàn Quân Chủ giải cứu kịp lúc chúng tôi mới còn mạng quay về.

Cát Danh Kỳ lo lắng nói

-Vậy Phong sư huynh kia của ta hiện giờ ở đâu?

-Tình thế hỗn loạn ,ta không biết,có thể đã bị giết chết cũng có thể chạy đến Quỷ Thành rồi a...

Lúc này Diệp Thiên Thanh đi đến

-Cát Đường Chủ,ta có chuyện muốn nói với Đường Chủ...

Cả hai đi đến một gốc cây yên tĩnh,Diệp Thiên Thanh quan sát thấy không có ai làm phiền liền nói.

-Ta vừa nghe được một đạo hữu là đệ tử phái Kim Sa Môn nói lại,khi đội quân đến khu rừng thì những đồng đạo đi trước đã bị các Tông Chủ và Trưởng Lão của Lục Đại Phái giết hại,họ còn bị moi hết linh đan,đều kỳ quái hơn chính là người đó tận mắt nhìn thấy hai Tông Chủ của mình đánh nhau,một người bị đánh tan chảy ra thành một đống nhầy nhụa màu đen,vì quá sợ hãi hắn đã bỏ chạy khỏi giới tuyến trốn trên tán một cây cổ thụ,đợi đến khi đội quân liên minh rút về hắn mới dám trà trộn vào đi cùng.Ta thấy vị Tông Chủ của Kim Sa Môn bị đánh chết đó rất giống với tên đệ tử của Hoàng Phụng Môn bị đánh chết trên võ trường và ả đệ tử Ngọc Liên Sơn giả mạo tiếp cận Sư Tôn của ta.

Cát Danh Kỳ nhăn ấn đường,vẻ mặt căng thẳng nói.

-Bọn người giả mạo này chắc chắn là đã biến thành một người trong số chúng ta,nếu là như vậy thì người bị giả mạo sẽ bị bọn chúng sát hại.

-Ta không thể nhận biết được sự khác biệt nào giữa ả đệ tử giả mạo và vị đệ tử thật ,bọn họ đều có linh lực như nhau,cử chỉ lời nói giống nhau...lúc đó là do ả bất ngờ ra tay tấn công Sư Tôn của ta cho nên nội thương của Người mới không thể chữa khỏi.

-Ta lo lắng không biết trong liên minh quần hùng đã có bao nhiêu kẻ giả mạo rồi...bọn chúng không phải là người...chắc chắn là có người điều khiển bọn chúng ...Kẻ Thủ Ác này là ai chứ,mục đích của Hắn là gì?

-Điều mà Ta nghi ngờ nhất chính là thái độ của Hàn Bất Tiếu,hắn đối với chuyện kẻ giả mạo Phong Tông Chủ rất hời hợt,cứ như chẳng muốn điều tra cho minh bạch,chuyện vẫn còn nhiều điểm khuất tất nhưng Hắn lại một mực thành lập liên minh tiến đánh Ma Tộc ,còn nữa Hàn Tiếu Trưởng Lão của Trường Bạch Tiên không phải là đang ở Tô Hà dưỡng thương hay sao,sao lại bất ngờ xuất hiện ở U Minh Nhai,còn được phái theo dẫn dắt chúng ta đi dò thám, bất ngờ tấn công chúng ta sau đó thì mất tích bí ẩn,Lão đã đi đâu?cớ sao quay lại giết hại đồng đạo?

-Nếu xâu chuỗi lại những nghi vấn này thì Hàn Bất Tiếu thật khả nghi...nhưng mục đích của Hắn là gì?

Cát Danh Kỳ ngẫm nghĩ một lúc chợt tỉnh ra,Diệp Thiên Thanh cũng toé lên tia thông tuệ.

-Moi linh đan!

-Đúng,Ta cũng nghĩ như Diệp cô nương ,Hắn muốn Tu Nhân Trung Nguyên tụ về một chỗ để tiện moi linh đan của họ.

-Bằng cách tạo ra nhiều người giả mạo thay thế cho những người đã bị sát hại ,trà trộn vào liên minh,bất ngờ đánh úp đồng đạo.

-Nhưng có một chỗ vô lý...đó là nếu dựa vào linh đan cấp Hoàng Kim như Hắn cơ bản không thể đánh bại một lúc Lý Trưởng Lão và Phong sư huynh được...càng không thể hạ sát mấy vị quản tự Ngọc Liên Sơn trong thời gian ngắn,đánh vỡ linh đan cấp Hoàng Kim của Hạ Tông Chủ.

-Lẽ nào hắn có đồng bọn...và kẻ này như Sư Tôn ta đã nói có linh lực vượt trội linh đan cấp Tuyệt Đại Hoàng Kim hơn hẳn các vị Tông Chủ của Lục Đại Phái Trung Nguyên.

-Sư tỷ,Thiên Thanh sư tỷ!

Tuệ Hùynh hớt hải chạy đến nói.

-Cỗ Thi lại tấn công vào lều trại của liên minh...bắt đi nhiều người rồi, trong đó có mấy sư muội Ngọc Liên Sơn chúng ta...

Cát Danh Kỳ hạ đầu mài

-Liên tục tấn công như vậy...tựa hồ như đã lên kế hoạch trước rồi sao?

Cả hai quay lại chỗ lều trại thì mấy Cỗ Thi đã bị liên quân tiêu diệt,lời oán thán lại trỗi lên.

-Vừa mới đánh với mấy tên điên moi linh đan,giờ lại đến Cỗ Thi...ta chịu đựng hết sức rồi a...

-Hức ...hức...sư phụ,huynh, đệ ,muội ...mọi người đâu cả rồi...

-Ta không tham chiến nữa...ta muốn về nhà...

-Ngươi bình tĩnh đi,chí khí một chút...còn chưa đến Quỷ Thành mà vội bỏ cuộc sao?

-Ây da...giờ làm gì đây?đi hay ở đều nạn giải rồi a...

Hàn Bất Tiếu vội mở ra một cuộc họp mặt .

-Chuyện xảy ra mấy ngày qua khiến cho Ta nghi ngờ trong liên minh quần hùng có nội gián của Ma Tộc,cho nên đã âm thầm điều tra các dấu vết để lại và đã phát hiện ra điểm mấu chốt.Những Tông Chủ,Trưởng Lão của các phái đã bị trúng một loại bùa chú thượng cổ gọi là Nhục Thể Hình Nhân chú,cũng giống như Ác Quỷ Khiêm Lăng Thành bị triệu hồi linh hồn từ Địa Ngục Vô Gián trở về tro cốt .

Lâm Trưởng Lão của Tử Y Môn nói

-Nhục Thể Hình Nhân chú ?Ta cảm thấy không giống chút nào,con rối Khiêm Lăng Thành là Quỷ cấp Tuyệt Đại nhưng lúc khai chiến ở Đỉnh Long Sơn đã giảm ma lực xuống rất nhiều so với lần bị vây đánh ở núi Tường Vi,cho thấy Nhục Thể Hình Nhân chú không thể nào bảo toàn ma lực cho con rối như lúc sinh thời.Còn những vị Tông Chủ,Trưởng Lão thì vẫn giữ được linh lực vốn có,chưa hết cử chỉ,sinh hoạt vẫn không có gì khả nghi.

Diệp Thiên Thanh nói

-Hàn Quân Chủ bây giờ đã tin vào suy đoán của Sư Tôn ta rồi sao?Tiền Tông Chủ của Ngọc Liên Sơn chúng tôi trước khi viên tịch đã nói có một Tu Nhân Trung Nguyên mang linh đan vượt bậc cả linh đan cấp Tuyệt Đại Hoàng Kim đứng sau chuyện này.

Cả đám đồng đạo ngơ ngác nhìn nhau,xầm xì bàn tán.

-Lời của Từ Nguyệt Sư Thái là thật rồi...

-Tên này là ai chứ?

-Phong Truy Mệnh hả?hay Đàm Khang...

-Các ngươi ngốc thế,bọn họ linh đan cấp Đại Hoàng Kim mà thôi ,chỉ là con rối thôi...

-Chúng ta lần này đấu với hai cường địch á,Ma Tộc và thế lực đen tối của Trung Nguyên nữa á?

-Hàn Quân Chủ ông nên tìm ra kẻ bí ẩn kia ra ánh sáng,đừng để nhân sĩ Trung Nguyên phải lo lắng,hoang mang...

-Đúng đó,đúng đó...

Hàn Bất Tiếu đưa tay lên ra lệnh cho mọi người im lặng.

-Đương nhiên là ta đã tìm ra kẻ đó rồi... người này là một vị Chân Nhân Đắc Đạo,vẫn còn ở thế gian chưa phi thăng ,Hắn ta biết thuật trùng sinh lại mở được cánh cửa Thời Không Sinh Tử.

Cát Danh Kỳ,Diệp Thiên Thanh nhìn nhau kinh ngạc,quần hùng còn thêm nhốn nháo hơn.

-Ai chứ là ai chứ?

-Lợi hại như thế sao?

Lâm Trưởng Lão như được khai sáng bất chợt nói ra một cái tên.

-Bảo Liên Chân Nhân của Đỉnh Bảo Sơn!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.