Mũi Trâu nhào đến chụp lấy hai bên vai của Đặng Tâm,cô trố mắt nhìn ngang nhìn dọc nhìn trên nhìn dưới,bóp cằm nhéo má chàng thiếu niên như thể kẻ biến thái làm cho Đặng Tâm phát hoảng trong lòng,nhưng vì người trước mặt đây là vị Sư Tôn kính yêu nhất của cậu ta,nên bao sự sợ hãi đều nén chặt không dám bộc phát,môi cậu ta run run nói
_Sư,Sư,Sư Tôn.... người bình tâm, người bình tâm lại....đệ tử thật sự là Đặng Tâm...không phải yêu ma quỷ quái giả dạng.... thương thế của người vừa..... vừa mới hồi phục không nên xúc động thái quá....Tô Đường Chủ có nói khi nào Sư Tôn tỉnh lại thì uống chén thuốc này....Tông Chủ đã thay mặt Sư Tôn đi Hoàng Phụng Môn tạ lỗi với Duệ Tông Chủ.
Nghe xong câu chuyện Mũi Trâu rất đỗi ngạc nhiên thốt lên.
_Tô Tô Nhược Hồng vẫn còn sống á...Tông Chủ...Tông Chủ hiện tại là ai?Cát Danh Kỳ à...có phải không?Duệ Tông Chủ của Hoàng Phụng Môn không phải đã bị Kiều Lam hại chết rồi hay sao? Đây là chuyện gì chứ....Đặng Tâm con năm nay bao nhiêu tuổi rồi.?
Nghe một loạt những câu hỏi khó hiểu của Sư Tôn mình Đặng Tâm không biết trả lời thế nào,chỉ kịp nói rằng .
_năm này con vừa tròn mười chín tuổi ạ.!
_Ể?
Mũi Trâu hơi bất ngờ ,đôi mắt đảo liên tục vì quá sức tưởng tượng,Đặng Tâm hiện giờ chỉ vừa tròn mười chín tuổi,như thời cô mới nhập thể xác của Lãnh Mộ Tuyết lần đầu tiên,cũng nằm trên giường bệnh vừa được đưa từ rừng Chiêu Hồn trở về ,Mũi Trâu nhìn kỹ Đặng Tâm,đúng là chàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-chu-ac-ma-cua-ta/2176865/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.