Trước khi đến cuối tuần, Lộc Hàm lại phải đối mặt với một thử thách vô cùng khó khăn.
Phỏng vấn tiểu Thiên vương Ngô Thế Huân.
Thật ra việc này là cậu đi làm cùng chủ biên đại nhân, nhưng vấn đề ở đây là hai người ở nhà là hàng xóm tốt, vô cùng hòa thuận, nhưng vừa ra ngoài liền cãi nhau.
Nguyên nhân thực sự rất đơn giản. Hôm nay, Ngô Diệc Phàm theo thói quen sang nhà Lộc Hàm ăn ké bữa sáng, kết quả ăn nhầm bánh bao nhân có hành.
“Tại sao lại có hành?”
Ngô Diệc Phàm mặt liệt nhìn Lộc Hàm, ý trách cứ trong mắt rất rõ ràng.
“… Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi, là mua nhân thập cẩm, làm sao tôi biết được nó có hành hay không chứ!”
Lộc Hàm cứng mặt ngồi ở đối diện.
“Tôi cắn nhầm hành rồi.”
Ngô Diệc Phàm thoạt nhìn còn rất ủy khuất.
“Đúng vậy a, sau đó anh còn nhổ ra sàn nhà của tôi nữa.”
Vừa nghĩ tới phải dọn lại sàn nhà, tâm tình của Lộc Hàm càng thêm không xong.
“Không kịp vào WC nhổ.”
Mặt lạnh cuối cùng cũng có chút biến hóa, tuy rằng vẫn là diện vô biểu tình.
“Được rồi, dọn dẹp chút đi.”
Lộc Hàm thật sự hết chỗ nói rồi.
“Cậu đang giận sao.”
Ngô Diệc Phàm tốt xấu gì cũng có mắt nhìn, mở miệng hỏi.
“Không có.”
Lộc Hàm rõ ràng đang giận dỗi, trả lời.
“Nga, vậy là tốt rồi.”
Ngô Diệc Phàm còn bày ra vẻ mặt yên tâm, nói: “Tôi còn tưởng cậu sẽ giận chứ.”
“…”
Gần tới giờ phỏng vấn, lúc đang chuẩn bị bản thảo, Ngô Diệc Phàm một mực ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-bien-tap-khong-the-dang-yeu-vay-duoc/276197/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.