"Mình chết rồi sao?" Poppy chân trần đứng trong một không gian trắng xoá, cô vừa từ trong cơn đau nhức do tai nạn giao thông mà tỉnh táo lại, mờ mịt mà nhớ lại đoạn ký ức trước khi nhìn thấy ánh đèn pha sáng chói của chiếc xe vận tải.
[ Đúng vậy, ngài đã chết] lớp sương mù trắng xoá dường dưng bị xua mờ, lấy nơi Poppy đứng làm trung tâm mà vẽ ra một cái vòng tròn xung quanh cô. Không khi bắt đầu ngưng tụ, kết lại thành một con mèo Ba tư lông ngắn mắt xanh, im lặng ngưng mắt nhìn cô.
Poppy hạ thấp ngồi xổm nhìn thẳng nó, phát hiện chính mình mặc chiếc váy xui xẻo hai dây màu trằng, đó là đo bản thân cùng đi với chung với cha me dạo biển mà cố ý thay. Cô vẫn nửa tỉnh nửa mê, đưa tay chạm nhẹ đầu mèo.
"Tôi làm sao lại xuất hiện ở chỗ này? Cha mẹ tôi đâu?"
[ Ngài đã bỏ mình trong tai nạn xe kia, bao gồm cả cha mẹ ngài. Nhưng vì có một chút nguyên do, chúng tôi cần sự giúp đỡ của ngài, thù lao là ngài cha mẹ sinh mệnh].
Ngoài dự đoán, cô có thể chạm đến cơ thể ấm áp của mèo, hoặc có lẽ là do cảm thấy thoải mái trước cô gái vừa mới mất đi cha mẹ trước mặt, mèo chủ động nhảy đến làm ổ trong lòng cô.
"Chúng tôi?".
[Thật lòng xin lỗi, ngài. Bởi vì một vài nguyên nhân nào đó ngài không thể tiếp tục tồn tại ở thế giới cũ được nữa, Thế nhưng ngài có thể tuỳ chọn ở lại những thế giới nhiệm vụ.] Mèo... hoặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-anh-my-giac-mong-dep-cua-sieu-anh-hung/215029/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.