Trên bàn làm việc, Mặc Nghị Hàn đang nghiêm túc xét duyệt bản thiết kế trò chơi mới nhất, bên cạnh còn có phương án dự phòng.
Đem cà phê đặt ở trên bàn, Ngu Ái liền chuẩn bị lui ra ngoài.
"Từ từ."
Anh ta cầm lấy cốc cà phê, đặt ở mũi nhẹ ngửi, mũi cao thẳng, ngũ quan tuấn lãng, góc cạnh rõ ràng, nhấp nháp cà phê khiến hầu kết lăn lộn, tây trang cao cấp được đặt riêng trên người cũng thể hiện sự tự phụ cao lãnh.
Nếu không mở miệng nói chuyện thì không nhìn ra là chó đội lốt người.
"Cô là người mới sao? Lâu như vậy một cốc cà phê cũng pha không xong?"
Ngu Ái đứng thẳng tắp, cúi đầu nhỏ giọng: " Xin lỗi, tôi vẫn luôn làm công tác hành chính, cà phê của ngài bình thường có chuyên gia pha chê, tôi là lần đầu tiên pha cho ngài."
Mặc Nghị Hàn nhíu mày: " Đến việc pha cà phê cũng không xong, còn mong cô tiếp đón được khách hàng quan trọng sao?"
" Từ hôm nay trở đi, công việc của cô chỉ là pha tốt một ly cà phê."
"Tôi." Ngu Ái vừa mở miệng, lại bị đánh gãy.
"Cô còn ở đó sững sờ làm gì? Còn không đi luyện? Hôm nay trước khi tan tầm thì phải mang tới một ly cà phê hợp ý tôi."
"Vâng, tổng tài." Ngu Ái cúi đầu, mang theo chút giận dữ đi ra ngoài.
Vừa mới ra khỏi cửa văn phòng, Ngu Ái liền nghe thấy 001 báo: [Chủ nhân, hảo cảm Mặc Nghị Hàn cộng 1]
A. Quả nhiên là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ton-trong-van-menh-tra-nam-tu-bo-tinh-tiet-giup-nguoi/2895170/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.