Chương trước
Chương sau
Quả nhiên, Hàn Hạo Vũ không còn đẩy cô ta ra nữa.

"Xảy ra chuyện gì sao?" Hàn Hạo Vũ nói: "Trước hết cứ vào đây rồi nói."

Lúc Chu Tuệ mới bước vào cửa đã nhạy bén phát hiện ra nhà của Hàn Hạo Vũ có dấu vết phụ nữ ở lại.

Trên sô pha còn có một cái gối ôm hoạt hình, cô ta thăm dò: "Cái gối ôm này đẹp quá, là bạn gái cậu mua sao?"

Hàn Hạo Vũ buột miệng nói: "Là của Ngu Ái."

Trong lòng Chu Tuệ lộp bộp vài cái, lại là Ngu Ái! Cái gì cũng là Ngu Ái! Cô ta thì có cái gì tốt chứ?

Ứng Nghi tát cô ta một cái vì không cho cô ta nói điều không tốt về Ngu Ái. Con đĩ Ngu Ái không phải cũng ngoại tình đấy sao?

Thấy sắc mặt Chu Tuệ không ổn lắm, Hàn Hạo Vũ hỏi: "Sao vậy? Nghiêm trọng lắm sao?"

Chu Tuệ kích động lôi kéo Hàn Hạo Vũ: "Làm sao đây, Tiểu Vũ, tớ có thai rồi! Hiện đã ba tháng."

Hàn Hạo Vũ khiếp sợ, hắn nhớ rõ Chu Tuệ nói với hắn là cô ta theo chủ nghĩa độc thân, không tính yêu đương gì cả. Thế mà đột nhiên xuất hiện một đứa con, đây là chuyện quái quỷ gì vậy?

"Cậu yêu đương? Người đàn ông kia không chịu trách nhiệm sao?"



"Anh ấy..." Nước mắt Chu Tuệ chảy ròng ròng: "Đứa bé này là chuyện ngoài ý muốn, tớ cũng không muốn như vậy, nhưng tớ rất luyến tiếc nó."

"Ba đứa bé là ai? Hắn nghĩ thế nào?" Hàn Hạo Vũ rất tức giận: "Hắn cứ thế mà mặc kệ cậu với đứa bé sao?"

Chu Tuệ không nói lời nào, Hàn Hạo Vũ nghĩ đến lúc trước Ngu Ái không muốn về nhà, còn cùng Ứng Nghi cãi nhau, thì trong lòng có linh cảm không tốt.

"Là Ứng Nghi."

Nghe thấy thế, Hàn Hạo Vũ càng phẫn nộ!

"Tôi phải đánh chết con người không bằng cầm thú như hắn!" Đã có vợ rồi còn ra ngoài làm loạn, CMN, mới kết hôn được bao lâu chứ!

Thấy Hàn Hạo Vũ đi ra ngoài, Chu Tuệ cho rằng hắn muốn trút giận cho cô ta, liền lập tức giữ chặt lấy hắn: "Tiểu Vũ, đây là chuyện ngoài ý muốn. Lúc đó tớ cũng mơ mơ màng màng."

Cô ta tận lực tẩy trắng cho bản thân. (Con mụ này dùng vài kí omo cũng không tẩy sạch được =))))

"Còn Ngu Ái đâu? Bọn họ mới kết hôn, cậu liền mang thai? Ứng Nghi thích cậu sao không nói thẳng, mà lại kết hôn với Ngu Ái?"

Nói xong rồi, hắn mới sửng sốt. Hắn đang bất bình cho Ngu Ái sao?

Chu Tuệ cũng phát hiện ra điều không ổn, Hàn Hạo Vũ đối với Ngu Ái chắc chắn phải có gì đó, cô ta dứt khoát lấy điện thoại ra: "Ngu Ái không thích Ứng Nghi! Cô ta ngoại tình! Tớ với Ứng Nghi cũng chỉ có một lần ngoài ý muốn kia."

"Tớ cũng không muốn gì cả, về sau cũng không gặp Ứng Nghi nữa, thế mà cô ta lại." (Ô, muốn vả con đuỹ này thế nhở? Chưa thấy con nào mặt dày như con này luôn!)

Chu Tuệ lấy ra ảnh chụp ở sân thượng đặt trước mặt Hàn Hạo Vũ: "Ngu Ái cùng người đàn ông này lúc nào cũng dính lấy nhau, đi làm cũng ở chung một phòng, ai mà biết được có làm việc gì không thể chấp nhận được không chứ!"

Hàn Hạo Vũ nhìn hai người trong ảnh, như người yêu mà hôn nhau dưới ánh hoàng hôn. (Ê, lãng mạn ghê =))) Phải khen bà này có khiếu chụp ảnh nha)

Người đàn ông trong ảnh chụp là người mà hắn đã gặp qua ở Ngu Gia, cấp trên của Ngu Ái!

Thấy Hàn Hạo Vũ trầm mặc, Chu Tuệ biết, hắn tin rồi.

Cô ta lại bắt đầu khóc thút thít: "Tiểu Vũ, tớ mới là người bị hại! Tớ chỉ là vô tình bị cuốn vào chuyện của vợ chồng bọn họ thôi."

Hàn Hạo Vũ thấy cô ta như vậy liền đè xuống cảm xúc trong lòng. Chu Tuệ mà hắn thích là một Chu Tuệ có tính tình hào sảng, bây giờ lại bị lừa đến có thai, đối với một cô gái mà nói, đây là một đả kích rất lớn! (Người khác thì không biết, con này thì chắc chắn không.)

"Ngu Ái hận tớ vì Ứng Nghi chú ý đến tớ nhiều hơn cô ấy. Ứng Nghi muốn ly hôn với cô ấy, cô ấy lại biến mất, còn muốn cùng cha mẹ Ứng Nghi ép tớ phá thai. Còn người mà Ngu Ái ngoại tình, hắn ta còn hại tớ bị đuổi ra khỏi trường học."

Chu Tuệ lại ôm chầm lấy hắn mà khóc lóc. Hàn Hạo Vũ sợ cô ta đau lòng nên cũng không đẩy cô ta ra.

Trong lòng Hàn Hạo Vũ loạn như tơ vò. Ngu Ái* thế nào rồi? Chu Tuệ đã mang thai rồi mà cô ấy cũng không muốn ly hôn sao? (* Chỗ này đề cập đến Ứng Nghi, tui thấy không hợp lắm nên sửa lại, hi vọng không sai.)

"Tiểu Vũ, cậu sẽ giúp tớ chứ? Tớ đang rất sợ hãi." Chu Tuệ muốn kéo Hàn Hạo Vũ về phía cô ta.

"Ngày mai tôi sẽ tới tìm Ứng Nghi." Hắn muốn tới hỏi Ngu Ái, nhưng bây giờ thấy cô ấy cũng không biết nên nói gì.



—--------- Cả thế giới đều muốn chúng tôi ly hôn—---------

Chu Tuệ muốn ở lại nhà Hàn Hạo Vũ. Bây giờ cô ta đã bị đuổi khỏi trường, không có nhà để về, nhưng Hàn Hạo Vũ vẫn cương quyết muốn để cô ta đến khách sạn ở.

Buổi tối, phòng cô ta có người gõ cửa, cô ta nghĩ đó là người giao cơm hộp. Lúc vừa mở cửa ra, đã có hai người đàn ông bước vào.

Chu Tuệ cho rằng có người muốn cướp sắc, liền che bụng lại kêu to: "Cứu mạng!"

Nhưng hai người này chỉ cướp điện thoại cô ta rồi chạy, lúc sau giám đốc khách sạn điều tra camera cũng không nhìn rõ được mặt hai người kia.

Cô ta lại không muốn buông tha, bắt bồi thường cho bằng được. Cuối cùng, giám đốc khách sạn đành tự bỏ tiền túi đền cho cô ta một cái điện thoại mới.

Giám đốc khách sạn cảm thấy thật đen đủi, cái điện thoại bị cắp của cô ta thì đáng bao nhiêu, thế mà lại muốn bọn họ đền lại cái điện thoại đắt nhất mới ra trên thị trường.

Lúc Chu Tuệ đăng nhập lại các tài khoản mạng xã hội, tài khoản cô ta đã bị xoá bỏ hết, ảnh chụp cô ta copy lại cũng không tìm được nữa.

Mặc Nghị Hàn nhìn trong ảnh chụp, hắn và Ngu Ái thân mật như cặp đôi yêu nhau, muốn cảnh có cảnh, muốn sắc có sắc, tất cả đều rất hợp ý hắn. Hắn hài lòng tìm người tạo một cái khung ảnh, muốn in bức ảnh ra lồng khung treo lên. (Có thể gọi Chu Tuệ: chúa tể kỹ thuật số, bà hoàng chụp trộm, vua camera... Chụp trộm mà bả chụp như đứng chính diện chụp á, cảm thấy bả bỏ đi một tài năng =))))

Lúc Hàn Hạo Vũ đi tìm Ứng Nghi, Ngu Ái đã cùng Ứng Nghi ở Cục Dân Chính xử lý thủ tục ly hôn.

Sau khi cha mẹ Ngu Ái đến Ứng gia, đã quyết định xử lý việc ly hôn này ngay trong ngày.

Khi Ứng Nghi cùng Ngu Ái bước ra từ Cục Dân Chính, đã thấy một chiếc Rolls Royce đỗ ngay bên đường, ngang ngược y như chủ nhân của nó.

"Ngu Ái." Ứng Nghi gọi cô.

Ngu Ái quay đầu lại, nhìn đối phương chăm chú.

"Em..." Trong khoảng thời gian này Ứng Nghi bị tra tấn đến mức gầy đi một vòng. Hắn ngừng lại một lúc lâu, cuối cùng cũng hỏi ra: "Em có thật sự yêu anh không?"

Sắc mặt Ngu Ái lộ ra sự khổ sở: "Chúng ta ở bên nhau nhiều năm như thế, hoá ra anh vẫn chưa từng hiểu em."

Sáu năm này, nếu hắn thật sự yêu nguyên chủ thì đã không nói lời này!

Lông mi Ứng Nghi run nhẹ, còn muốn nói gì đó tiếp thì nghe thấy tiếng.

"Ngu Ái!" Mặc Nghị Hàn từ trong xe bước ra, đi tới giữ chặt lấy Ngu Ái: "Đi thôi!"

Ứng Nghi thấy gian phu, cũng chính là Mặc Nghị Hàn dám xuất hiện trước mặt hắn, đây là đấm vào mặt hắn*. (Ý là làm mất hết mặt mũi á)

Ứng Nghi cười mỉa: "Người như Mặc tổng đây cũng thích làm tiểu tam cơ đấy, đúng là để người ta mở rộng tầm mắt rồi."

Mặc Nghị Hàn cười lạnh đáp lại: "Giảng viên đại học ngoại tình còn làm người ta lớn bụng, kiến thức tôi cũng rộng, việc như thế này cũng gặp không nhiều đâu."

Lúc Ngu Ái thấy Ứng Nghi phẫn nộ muốn nhào tới đánh người, thì lập tức lui lại mấy bước, tránh cho bản thân mình bị thương.



Ứng Nghi rất biết tu dưỡng, cũng nhịn không nổi Mặc Nghị Hàn kiêu ngạo như thế ở trước mặt hắn, còn là quang minh chính đại đội nón xanh lên đầu của hắn!

"Luật sư kia là do anh tìm?" Ứng Nghi xách cổ áo Mặc Nghị Hàn lên, hai mắt hiện lên tia máu: "Đê tiện!"

"Đê tiện vẫn tốt hơn hạ tiện." Mặc Nghị Hàn cười trào phúng, bị Ứng Nghi xách cổ áo, đến nửa điểm cũng không vội.

Ứng Nghi còn chưa kịp đấm cho Mặc Nghị Hàn một cái, đã bị vệ sĩ phía sau đẩy ra.

Hai người áo đen nhìn sắc mặt của Mặc Nghị Hàn, lập tức ở của Cục Dân Chính động tay động chân.

[Chủ nhân, theo kiểm tra phát hiện Hàn Hạo Vũ đang ở gần đây.] 001 báo lại cho Ngu Ái.

Ngu Ái còn muốn xem trò vui, liền lập tức khôi phục lại trạng thái nhân vật.

Lúc vệ sĩ còn đang chuẩn bị đấm Ứng Nghi, liền nhào tới.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.