Chương trước
Chương sau
Sự thật đúng như Thổ Đức nói, hai ngày qua hắn luôn khuyên ba vị sư thúc lập Cổ Thanh Phong làm chưởng trữ, mà hắn cũng không thể nói rõ ràng sự mạnh mẽ của Cổ Thanh Phong, đáng tiếc cũng vô dụng ba vị Thái Thượng trưởng lão đắn đo do dự, Kim Đức là sói, Cửu Hoa đồng minh là hổ.

Kỳ hạn trăm năm sắp tới rồi, đến lúc đó Cửu Hoa đồng minh tất nhiên sẽ ngàn vạn trăm kế chiếm đoạt phái Vân Hà.

Cho nên, vị trí chưởng trữ cực kỳ quan trọng nếu lập người của Kim Đức, dựa vào bang phái gia tộc phía sau Kim Đức có lẽ còn có thể chống lại Cửu Hoa đồng minh, cho dù không cách nào chống lại chí ít cũng sẽ không thua quá thảm, nhưng nếu lập người của Hỏa Đức đắc tội Kim Đức, phái Vân Hà chẳng khác nào phế đi sau này căn bản không có cách đặt chân tại Thanh Dương địa giới, mấu chốt là cấp trên còn có Cửu Hoa đồng minh. 

Theo ba vị Thái Thượng trưởng lão nghĩ nếu như muốn bảo trụ phái Vân Hà, hoặc là gia nhập vào Cửu Hoa đồng minh, hoặc là lựa chọn Kim Đức chống lại Cửu Hoa đồng minh.

Giờ này khắc này, Vân Hạc chân nhân ngồi ngay ngắn bên trong một gian tĩnh thất.

“Sư thúc, những năm này mặc dù con đưa linh mạch tài nguyên của môn phái ra ngoài một chút nhưng cũng vì suy nghĩ cho phái Vân Hà...” 

Kim Đức đang nói, Vân Hạc chân nhân cắt lời hỏi: “Lời nói nhảm dư thừa không cần nói nhiều, hiện tại ta hỏi ngươi nếu chúng ta truyền chưởng trữ cho người của ngươi, ngươi làm sao để chống lại Cửu Hoa đồng minh?”

“Bẩm sư thúc.” Kim Đức rất cung kính Vân Hạc chân nhân nói: “Phái Vân Hà hơn trăm Chấp Sự trưởng lão, và hai mươi bốn bang phái đều nghe lệnh của con, sáu đại gia tộc Thanh Dương địa giới, hơn mười bang phái đều ủng hộ con, cao thủ của sáu đại gia tộc và thập đại bang phái nhiều như mây. Có Phong Ảnh Lý gia, Hắc Nham Vương gia... bang Hà Đạo, bang Liên Hoa...”

Vân Hạc chân nhân nghe rồi gật đầu, hắn lăn lộn tại Thanh Dương địa giới gần một ngàn năm đương nhiên biết phong ảnh Lý gia, Hắc Nham Vương gia đều là đại gia tộc tiếng tăm lừng lẫy của Thanh Dương địa giới, mà có lẽ cao thủ của thập đại bang phái không nhiều, nhưng thắng ở chỗ người đông thế mạnh. 

Kim Đức cười nói: “Trừ cái đó ra, mấy vị bằng hữu của sư thúc Hồng Huyền Lão tiền bối, còn có Nam Cực lão tiền bối cũng đều sẽ đứng bên con...”

“Ồ?” Hai mắt Vân Hạc chân nhân hiện lên một vòng bất ngờ hỏi: “Thật chứ?”

“Chắc chắn là thật.” 

“Không chỉ như vậy.”

Kim Đức lại nói một câu, Vân Hạc chân nhân hỏi: “Sao lại như thế?”

“Bây giờ kỳ hạn trăm năm sắp đến, năm đó ký kết khế ước với Cửu Hoa đồng minh cũng không phải là phái Vân Hà chúng ta, mà muốn giải trừ khế ước với phái Vân Hà không chỉ có chúng ta, như phái Phi Vân, phái Quy Nhất, bọn họ cũng đang lo lắng kỳ hạn trăm năm đến sẽ bị Cửu Hoa đồng minh chiếm đoạt, bọn họ vẫn luôn quan sát, nếu chúng ta đứng ra chống lại Cửu Hoa đồng minh đầu tiên, tin chắc rằng các môn phái khác cũng tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn.” 

“Nói cũng chính xác.”

Vân Hạc chân nhân vân vê râu dài, gật đầu xác nhận, thần sắc bên trong có một chút ý cười nói: “Ba ngày sau, ngươi có thể mời toàn bộ bọn họ đến?”

“Vâng, có thể.” 

“Tốt!”

Cùng một thời gian, tại một gian tĩnh thất khác.

Một trong tam lão phái Vân Hà, Vân Chính chân nhân đang trò chuyện với Thủy Đức. 

“Sư thúc, Ngụy đại nhân của Cửu Hoa đồng minh nói, nếu phái Vân Hà chúng ta chịu quy thuận, chúng ta chẳng những có thể hưởng thụ đãi ngộ vốn có, cũng sẽ giúp phái Vân Hà chúng ta trở thành môn phái lớn nhất của Thanh Dương địa giới.”

Dù gì Vân Chính chân nhân cũng tu luyện ngàn năm, đương nhiên biết một khi quy thuận đồng minh, đến lúc đó rất nhiều chuyện đều không phụ thuộc vào mình rồi.

“Ngụy đại nhân còn nói, nếu không quy thuận...” 

“Không quy thuận sẽ như thế nào?”

“Sẽ triệt để san bằng phái Vân Hà chúng ta!”

Nghe vậy, Vân Chính vô cùng tức giận quát: “Bọn họ dám!” 

Thủy Đức vẫn ngoài cười nhưng trong không cười như cũ, tựa hồ không một chút quan tâm sư thúc của hắn giận dữ đáp lại nói: “Sư thúc, chuyện cho tới bây giờ ta cũng không nói nhảm với người, trực tiếp nói nguyên thoại của Ngụy đại nhân cho người, ý của Ngụy đại nhân rất rõ ràng hiện tại kỳ hạn trăm năm sắp tới rồi, rất nhiều môn phái của Thanh Dương địa giới đều đang quan sát, mà phái Vân Hà chúng ta lại là điển hình của Thanh Dương địa giới, nếu quy thuận hắn sẽ giúp phái Vân Hà chúng ta trở thành đệ nhất đại môn phái của Thanh Dương địa giới, nếu không quy thuận hắn sẽ san bằng phái Vân Hà chúng ta giết gà dọa khỉ!”

Vân Chính chân nhân phẫn nộ đến cực điểm, nhưng lại không biết nên nói cái gì, bởi vì hắn biết Cửu Hoa đồng minh có thực lực này, đây cũng là vấn đề hắn lo lắng nhất cho đến nay, sau một lúc lâu hắn thở dài nói: “Ba ngày sau, lập chưởng trữ, ngươi xem đó mà làm đi.”

Thủy Đức gật đầu, sau đó rời đi. 

Dưới chân núi Viêm Dương Phong.

Kim Đức và Thủy Đức lần lượt đi ra, mà qua một hồi rất lâu Nhân Đức mới từ bên trong ra, sắc mặt Nhân Đức tựa hồ cũng không tốt lắm.

Hỏa Đức nhanh chóng chạy tới hỏi: “Sư huynh, Tam lão gọi huynh làm cái gì?” 

“Ba ngày sau lập chưởng trữ, để cho huynh phụ trách việc này.” Nhân Đức cau mày nói ra: “Mà Tam lão còn kêu huynh nói chuyện này cho toàn bộ Thanh Dương địa giới, còn đưa huynh một danh sách khách mời.”

Hỏa Đức nhìn danh sách, phía trên hầu như đều là các đại môn phái các đại bang phái, chủ sự các đại gia tộc, không chút nào khoa trương, phàm là có người có mặt mũi của Thanh Dương địa giới hầu như đều trên danh sách.

“Mở tiệc chiêu đãi nhiều người ngoài như vậy, Tam lão đây là muốn lập người của Kim Đức làm chưởng trữ sao.” 

“Có thể như vậy nhưng cũng chưa chắc, Tam lão mời được người của Cửu Hoa đồng minh.” Nhân Đức nhớ lại những lời Tam lão nói với mình, trầm ngâm một lát nói ra: “Ý của Tam lão e là...” Nhìn quanh hai bên một chút, sau đó bí mật truyền âm nói: “Huynh cảm thấy Tam lão nghĩ ba ngày sau mượn nhờ chuyện lập chưởng trữ thăm dò thái độ của Cửu Hoa đồng minh, từ đó hành sự tùy theo hoàn cảnh, để Kim Đức ra mặt nếu thành bọn họ liền lập người của Kim Đức, nếu không thành Tam lão có thể sẽ gia nhập vào Cửu Hoa đồng minh.”

“Cái này Tam lão nghĩ cũng quá đẹp rồi đó!” Hỏa Đức cười lạnh nói: “Thật biết không đếm xỉa người khác, không được! Lão tử đến tìm bọn họ nói một chút đây!”

Nói rồi, Hỏa Đức trực tiếp thả người nhảy vọt lên núi, bước vào cửa đá Tam lão đang ở bên trong thương nghị cái gì đó, nhìn thấy Hỏa Đức liền khiển trách: “Hỏa Đức, ngươi tới làm cái gì!” 

“Bẩm sư thúc, con...”

Hỏa Đức còn chưa mở lời đã bị Vân Hạc chân nhân cắt lời: “Nếu như ngươi muốn ba người chúng ta lập tên họ Cổ kia làm chưởng trữ, vậy không cần mở miệng.”

“Vì sao?” Hỏa Đức sững sờ sau đó không phục nói: “Ba vị sư thúc xin nghe con nói, con dám cam đoan Cổ tiểu tử tuyệt đối có thực lực giúp phái Vân Hà chúng ta đứng lên lần nữa!” 

“Có thực lực? Có thực lực gì?” Vân Hạc chân nhân hờ hững đáp lại: “Nếu như lập hắn làm chưởng trữ, vậy sẽ đắc tội Kim Đức, phía sau Kim Đức có nhiều gia tộc như vậy, đắc tội hắn tổn thất cực lớn với phái Vân Hà chúng ta, sau này không thể đặt chân vào Thanh Dương địa giới.”

“Cổ tiểu tử không phải người bình thường! Hắn có thể cứu vãn những tổn thất này, hắn nói thì có có thể làm được còn có Cửu Hoa đồng minh, hắn cũng sẽ không để trong mắt!”

Ba người bọn Vân Hạc lắc đầu, giống như hơi không kiên nhẫn. 

“Hắn là...” Hỏa Đức cắn răng một cái nói ra: “Được rồi, con kêu Cổ tiểu tử tới, các người tận mắt chứng kiến bản lĩnh của hắn như thế nào?”

“Không cần gặp, cũng không muốn gặp.” Vân Hạc chân nhân phất tay ra hiệu ngắt lời nói: “Thực lực của hắn như thế nào, chúng ta không biết cũng không muốn biết, đứng nói hắn là trúc cơ thất bại cho dù hắn là thiên tài trong thiên tài, là nhân trung chi long cũng không có cách chống lại Cửu Hoa đồng minh, một người chung quy là một người, thế lực đơn bạc cho dù là người luân hồi chuyển thế cũng không làm nên chuyện gì, đến lúc đó cũng chỉ liên lụy phái Vân Hà chúng ta.”

Hỏa Đức muốn nói cái gì, chỉ là vừa mở miệng Vân Hạc chân nhân liền hét lên. 

“Đủ rồi! Hỏa Đức! Ngươi còn muốn náo loạn đến lúc nào, ngươi bao che tiểu tử họ Cổ tiểu tử đánh phế Mộc Đức, chúng ta còn chưa hỏi tội ngươi đừng có không biết tốt xấu! Cút ra ngoài!”

Mặc kệ là Vân Hạc chân nhân hay là Nhị lão khác cũng không chào đón Hỏa Đức, cũng không phải là bởi vì Hỏa Đức người này không đáng tin cậy, mà là bởi vì Hỏa Đức biết chuyện xấu năm đó bọn họ làm.

“Hỏa Đức, chuyện này nêu ngươi không muốn giúp đỡ, vậy hãy tiếp tục trở về nghiên cứu trận pháp của ngươi đừng có mù quáng tham gia.” 

“Phái Vân Hà phái chúng ta không trông cậy vào ngươi hỗ trợ, nhưng ngươi cũng đừng liên lụy môn phái, nếu không đừng trách chúng ta trách phạt ngươi!”

“Trách phạt ta?” Hỏa Đức đỏ lên mặt trừng tròng mắt quát: “Ba người lão tạp mao các ngươi có phải không vừa mắt lão tử từ lâu rồi đúng không? Sợ lão tử nói chuyện xấu năm đó của các ngươi sao? Muốn giết lão tử?”

“Hỏa Đức! Ngươi muốn chết!” 

Năm đó chuyện xấu này chính là bóng ma trong lòng Tam lão phái Vân Hả vĩnh viễn không cách nào xóa đi được, giờ phút này thấy Hỏa Đức lớn tiếng kêu như thế, Vân Hạc chân nhân đột nhiên vung lên phất trần, một luồng linh lực mênh mông linh lực ngưng diễn ra Hỏa Đức kêu lên một tiếng đau đớn, bị văng ra ngoài.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.