Tôn Thư vừa lên xe ngựa, liền muốn khuyên Tôn Trúc không nên đồng ý đề nghị của Tôn Ngọc.
Còn chưa mở miệng đã bị Tôn Trúc giành nói trước: “Tiểu Nhược, Tiểu Hi, ta hy vọng các ngươi không đem chuyện nhiệm vụ mà Tôn Ngọc đề nghị nói cho cha mẹ.”
.
Nếu bị cha mẹ biết, khẳng định sẽ phản đối hắn tham gia nhiệm vụ lần này, nhưng hắn không muốn cứ như vậy từ bỏ, huống chi hắn đã là người trưởng thành, có năng lực gánh vác tất cả hậu quả, cũng có năng lực nuôi được gia đình này.
.
Tôn Thư: “……”
.
Nếu khi không có chứng cứ, cậu nói với đại ca đề nghị của Tôn Ngọc thật ra là một cái bẫy, đại ca khẳng định sẽ không tin, Tôn Ngọc là một người ‘hảo tâm’, làm sao có thể ác độc tính kế hại người.
*
Tôn Hi vẻ mặt lo lắng: “Đại ca, ngươi không có kinh nghiệm, ta sợ ngươi sẽ gặp nguy hiểm.”
*
Tôn Trúc xoa xoa đầu nàng: “Vì ta không có kinh nghiệm mới muốn đi hấp thụ kinh nghiệm, nếu ta vì nguy hiểm mà không đi, ta đây cũng không cần phải đi ra ngoài rèn luyện, bởi vì rèn luyện cũng sẽ gặp chuyện nguy hiểm, mà ta không thể chờ mãi ở trong nhà đúng không, cho nên, ngươi không cần lo lắng, ta sẽ bảo vệ tốt chính mình.”
*
Hắn nhìn về phía Tôn Thư từ túc lên xe chưa từng nói lời nào: “Tiểu Nhược, sao ngươi không nói lời nào?”
*
Tôn Thư thở dài: “Tất cả đều bị ngươi nói hết, ta còn có thể nói cái gì?”
.
Tuy rằng rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ton-thu-trong-sinh/489401/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.