Chưởng quầy nhíu mày, nghĩ thầm Tôn Thư không có linh lực, lại hành động không tiện, có thể làm gì được mình, cần gì phải sợ.
Hắn do dự một chút, vừa tiến lại gần một chút đã bị người hầu bên cạnh đè lại hướng đầu gối đạp một cái, ngay lập tức quỳ rạp xuống trước mặt Tôn Thư.
Chưởng quầy giãy giụa: “các ngươi muốn làm gì?.”
Tôn Thư cắt ngón tay, đem máu chấm ở trán chưởng quầy, chờ màu thấm vào trong da rồi mới nói: “Khế ước trở thành người hầu của ta chình là có lợi cho ngươi.”
“ngươi…..” chưởng quầy không rõ khế ước như thế nào nhưng hiểu rõ ý người hầu, thân là chưởng quầy của đánh cuộc nhạc phường, tuy so với Tôn gia địa vị cùng thế lực đều không bằng, nhưng tốt xấu gì tại cao lăng thành cũng là một nhân vật có tiếng sao có thể trở thành người hàu của kẻ khác.
Nếu có thì người đó phải có thận phận cùng địa vị như Tôn Bặc Phương chứ không phải tên phế vật trước mặt này.
Chưởng quầy trong lòng mới vừa nổi lên ý phản kháng, tức khắc, toàn bộ thân thể tựa như bị liệt hỏa thiêu đốt, đau đến lăn lộn thống khổ kêu to xin tha: “Tôn Lục công tử, ta nguyện ý trở thành người hầu của ngươi, ngươi tha cho ta, cầu xin ngươi tha cho ta.”
Tôn Thư cười nhạo: “Khẩu phục tâm bất phục?! Như thế nào tha cho ngươi?”
Nghe vậy, chưởng quầy bỗng nhiên nhớ tới Tôn gia có thể thao túng các loại linh thể, chỉ cần cùng chúng nó khế ước, là có thể làm chúng nó ngoan ngoãn nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ton-thu-trong-sinh/489367/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.