“……” Tôn Thư thấy Hắc Tín và Hắc Càn thật cẩn thận đối đãi đại bạch đản, trán chảy dài mấy đường hắc tuyến, thầm nghĩ, bọn họ mở miệng một câu rồi một câu tiểu thiếu gia, có phải quá nghiêm túc không? Chẳng lẽ thật sự xem đại bạch đản thành nhi tử Hắc Nguyên Dực? 
“Ta tìm các ngươi khắp nơi, thì ra các ngươi đều ở chỗ này a.” Ngoài cửa truyền đến Nỗ Mộc lanh lảnh tiếng cười, người đi vào trong phòng, nghi hoặc nhìn mọi người liếc mắt một cái, ánh mắt đặt trên đại điểu quái: “Các ngươi ở chỗ này làm gì?” 
Hắc Nguyên Dực không đáp mà hỏi lại: “Khi nào bắt đầu giải cổ cho Tôn Thư?” 
“Tùy thời đều có thể, đúng rồi.” Nỗ Mộc đưa một cái thiệp mời cho Tôn Thư: “Trên đường tới bên này ta gặp hạ nhân trong phủ của các ngươi, liền tiện đường giúp hắn lấy thϊếp mời đưa lại đây, nói là người hầu Tôn Thư mời Tôn Thư ba ngày sau tham gia hôn lễ.” 
 “Cảm ơn.” Tôn Thư mặt vô biểu tình tiếp nhận thϊếp mời. 
Mọi người lập tức nhận thấy tâm tình cậu không tốt. 
 Hắc Tín thật cẩn thận hỏi: “Phu nhân! Cần lão nô chuẩn bị hạ lễ không?” 
 Tôn Thư không có khả năng lại giống như đời trước tự mình nhọc lòng hạ lễ, liền đem thiệp mời đưa cho Hắc Tín: “Phiền ngươi.” 
Đời trước, cậu còn tự mình tham gia hôn lễ, có điều đời này, đừng nói đến tham gia hôn lễ, ngay cả nhìn cũng không muốn nhìn thấy bọn họ. 
Hắc Tín thấy cậu không để ý chuyện này, liền biết phải chuẩn bị hạ lễ gì. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ton-thu-trong-sinh/489357/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.