Nguyễn Trì Tranh đỡ thắt lưng khập khiễng ra khỏi Thư Ly Viện, hiển nhiên hắn đã bị đánh rất nhiều! Đi theo sau hắn là hai gã thủ vệ khiêng Nguyễn Anh và Nguyễn Dũng. 
"Thiếu gia, người có sao không?" Nguyễn Thắng và Nguyễn Doanh tiến lên đỡ Nguyễn Trì Tranh. 
Nguyễn Trì Tranh mím chặt đôi môi tái nhợt, hàng mi buông xuống che giấu phẫn nộ và khuất nhục trong đáy mắt! Từ lúc sinh ra đến giờ, hắn chưa bao giờ chật vật đến như vậy. 
"Các ngươi tự mà khiêng chúng ra khỏi Tôn gia" Thủ vệ Thư Ly Viện mang vẻ mặt ghét bỏ mà ném Nguyễn Anh và Nguyễn Dũng xuống mặt đất đầy tuyết. 
Nguyễn Thắng thấy hai người đầy người thương tích liền hô lên: "Nguyễn Anh! Nguyễn Dũng" 
Hắn vội chạy đến xem thì thấy hai tên kia đã hấp hối! Nguyễn Thắng vội vàng lấy thuốc trị thương ra. 
Thủ vệ Thư Ly Viện thấy vậy liền chụp lấy cái chai rồi ném đi: "Lão gia chúng ta nói không được cho chúng uống bất kỳ thuốc nào" 
Nguyễn Thắng vừa vội vừa giận: "Không cho uống bọn họ sẽ chết" 
"Nếu có chết thì cũng là số mệnh của chúng! Ngược lại, nếu bọn chúng chịu đựng nổi đến khi về nhà thì lão gia của chúng ta sẽ không truy cứu việc này nữa" 
"Các ngươi... Các ngươi......" Biết Nguyễn gia không bằng Tôn gia… Nguyễn Thắng liền quay qua cầu xin Tôn Thư giúp đỡ: "Thư thiếu gia! Nô tài van cầu người! Xin người cứu hai người bọn họ" 
Đáy mắt Tôn Thư hiện lên sát ý nhưng rất nhanh liền mất đi nên không ai nhận ra được: "Thi Cửu! Thi Hựu! Đút 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ton-thu-trong-sinh/268694/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.