Chương trước
Chương sau
Tôn Thư ra khỏi phòng! Hắc Càn liền đem sinh mệnh ngọc bài gắn với sinh mệnh của Thi Bộc giao cho cậu.
Sau đó giải thích với cậu: “Chữ khắc trên Sinh mệnh ngọc bài là tên họ của Thi Bộc, chỉ có một chữ là tên của Thi Bộc cấp thấp, hai chữ là của Thi Bộc trung cấp.
Nếu bọn họ có người không nghe lời ngài! Ngài có thể bóp nát sinh mệnh ngọc bài của bọn họ, cho bọn họ hóa thành tro bụi.”
Tôn Đại, Tôn Tiểu vừa nghe, ánh mắt nhìn Hắc Càn lại thêm vài phần sợ hãi.
Tuy rằng bọn họ không biết Thi Bộc là gì… Nhưng lại cảm thấy cách thao túng sinh mệnh người khác là vô cùng tà ác.
Tôn Thư tiếp nhận ngọc bài nhét vào tay áo, ở chỗ người khác không thấy trộm bỏ vào không gian của cậu! Sau đó thật lòng nhiệt tình nói với Hắc Càn: “Cảm ơn.”
Hắc Nguyên Dực giao sinh mệnh ngọc bài của Thi Bộc cho cậu, cho thấy y sẽ không hỏi đến chuyện của cậu! Do đó, cậu thật sự cảm kích Hắc Nguyên Dực, y chưa từng can thiệp sâu vào chuyện của cậu.
“Thi Bộc cấp thấp chỉ có thể phụ trách công việc đơn giản, tỷ như quét tước sân phòng! Thi Bộc trung cấp giống như người bình thường, phu nhân tự mình an bài bọn họ đi.”
Hắc Càn giới thiệu với cậu bốn gã Thi Bộc trung cấp: “Bốn người bọn họ là Thi Bộc trung cấp, Thi Diệc, Thi Nguyên, Thi Hựu, Thi Cửu.”
“Tham kiến phu nhân.” Bốn gã Thi Bộc trung cấp lập tức hành lễ với Tôn Thư.
Tôn Thư nói: “Hiện tại ta muốn rửa mặt thay quần áo.”
Thi Nguyên lập tức sai Thi Bộc cấp thấp chuẩn bị nước ấm.
Tôn Thư rửa mặt sạch sẽ, được Thi Bộc cấp thấp dìu đến đại sảnh ở tiền viện ăn sáng cùng Hắc Nguyên Dực.
Cậu nhìn cả bàn lớn một chút rồi ngồi xuống nói: “Hôm nay bữa sáng thật đúng là phong phú.”
Cậu trước kia ăn sáng không phải màn thầu và cháo trắng, thì là rau xanh với cháo trắng, rất đơn giản, không giống bữa sáng trước mắt, điểm tâm có đủ loại kiểu dáng , có thể so với ngự thiện của hoàng cung.
Cậu hiện tại xem như là hài lòng với Hắc Nguyên Dực về tất cả mọi mặt.
Hắc Tín hầu hạ bên người nghe ra ẩn ý trong lời cậu nói, liền hỏi: “Bữa sáng hai ngày trước đều không hợp khẩu vị của phu nhân sao?”
Tôn Thư nghĩ nghĩ, hỏi lại hắn: “Đồ ăn hai ngày trước có phải cũng phong phú giống bữa sáng hôm naCậu không?”
“Đúng vậy.”
Tôn Thư lập tức hiểu ra đồ ăn của cậu bị người đổi, là ai đổi không cần nói cũng biết.
Nói thực ra, đời trước cậu thật là đủ ngu, bị người đổi đồ ăn nhiều năm như vậy, thế mà không nhận ra được, còn tưởng rằng quản gia và hạ nhân của Hắc gia đều bài xích cậu nên mới có thể làm ra một bàn cơm canh đạm bạc như vậy cho cậu dùng! Hơn nữa, cậu còn thường xuyên ăn không đủ no.
Ha ha!
Tôn Đại, Tôn Tiểu, các ngươi thật là thật to gan! Dám đem đồ ăn của mình đổi với đồ ăn dành cho thiếu gia ta…. Tôn Thư ánh mắt trầm trầm, cầm đũa lên ăn cơm.
Hắc Tín là người tinh ý, dựa vào cuộc đối thoại đơn giản liền đoán ra được đại khái! Chẳng qua đây là chuyện của phu nhân, hắn cũng không thể nhúng tay nhiều.
Chờ Tôn Thư ăn xong bữa sáng trở lại hậu viện, liền đem danh mục sính lễ cho cậu xem qua.
Danh mục lễ vật vô cùng dài, bên trên viết tên các loại vật phẩm, Tôn Thư tùy tiện nhìn một cái liền nhìn ra sính lễ của cậu bị người cầm đi một số lượng không nhỏ.
Trước kia sở dĩ vẫn luôn không phát hiện ra! Một là bởi vì sính lễ cũng không phải trực tiếp đưa đến Thư Thanh Viện, hai là bởi vì Hắc Nguyên Dực đưa sính lễ thật sự rất nhiều, nhiều đến nỗi bị người lấy đi một bộ phận, vẫn làm cho người ta cảm thấy Hắc Nguyên Dực đưa sính lễ nhiều đến dọa người.
Cậu mặt vô biểu tình buông danh mục sính lễ, xác định Tôn Đại cùng Tôn Tiểu đều không ở gần đây, mới thấp giọng phân phó Thi Cửu: “Ngươi ra ngoài tìm cho ta hai cô nương, dung mạo xinh đẹp và dáng người mềm mại, phải hiểu được hầu hạ nam nhân thế nào?! Còn có……”
Cậu nói chuyện càng ngày càng nhỏ! Thi Cửu liên tục gật đầu… Cầm ngân phiếu Tôn Thư đưa cho liền rời khỏi Hắc phủ.
Tôn Thư lại lần nữa cầm lấy danh mục sính lễ, chậm rãi từng chút một gấp lại! Tựa như nhắc nhở chính mình không thể sốt ruột, mọi việc phải tỉ mỉ chuẩn bị mới có thể dùng một mẻ lưới đem tất cả kẻ thù bắt hết.
Cậu đem danh mục quà tặng sau khi gấp lại bỏ vào trong không gian. Lúc này, Hắc Tín đi vào nói: “Phu nhân! Mong ngài dời bước đến nội viện ngồi, bọn ta muốn phá vỡ vách tường, đổi cái giường mới lớn hơn nữa.”
Trước lúc chủ tử thành thân, bọn họ đã biết phu nhân tương lai lớn lên rất mập mạp! Cho nên đặc chế giường rộng bảy thước, không nghĩ tới vẫn là không đủ chỗ ngủ.
Tôn Thư: “……”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.