Tôn Ngộ Không dẫn giáo chủ Yaletới trước cửa phòng mình, cười hì hì nói: “Sau khi vào cứ lấy thoải mái, gia tộc Ryan chúng ta thứ gì cũng thiếu chỉ có sách ma pháp là nhiều,ngài cứ lấy thoải mái, không cần khách khí.”
Sách ma pháp của gia tộc Ryan sao lại được đặt ở một nơi không có aiphòng thủ thế này? Giáo chủ Yale hơi nghi ngờ, nhưng hắn đã bị câu nói“cứ lấy thoải mái” của Tôn Ngộ Không gây choáng nên không suy nghĩ gìnhiều, khát khao đẩy cửa ra.
“RẦM!”
Giáo chủ mập mạp còn chưa thấy rõ bên trong phòng có những gì, chỉ cảmgiác phía sau gáy truyền tới cơn đau, sau đó mắt tối sầm lại ngã rầmxuống đất.
Tôn Ngộ Không ở đằng sau xoa nhẹ nắm đấm của mình, tự lẩm bẩm: “Ồ, không ngờ mới đập một cái đã ngã rồi, rốt cuộc là do một phần Long Tượng lựclợi hại hay tại tên mập như heo này quá yếu?”
o0o
Trong phòng khách phủ Ryan.
Ivy sau khi xác nhận Tôn Ngộ Không lẫn giáo chủ Yale đã đi xa rồi liềnbước tới cạnh John gọi khẽ: “Đại thiếu gia, bọn họ đã đi xa, ngài dậyđược rồi!”
Ivy thầm nhận định, đây là mưu kế của John và Tôn Ngộ Không, dùng rượuvà giả vờ hôn mê để từ chối yêu cầu vô lý của giáo chủ Yale, nhưng nàongờ được nàng gọi mấy tiếng cũng không thấy John có phản ứng.
Chẳng lẽ thật sự bị nhị thiết gia đánh ngất đi à?
Ivy lo lắng bất an nghĩ, khẽ ngồi xuống cạnh người John xem xét, thìnhlình phát hiện ra chỗ động mạch cổ của hắn có đọng máu bầm.
“Không ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ton-ngo-khong-dai-nao-di-gioi/253094/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.