Hắc Khiêm kéo Băng đến một góc tường, rất xa chỗ Nghiệt Hàm và Lục Thiên đang ngồi. Hắc Kiêm siết chặt cổ tay Băng làm cô khẽ nhăn mày.
-Yuki, tôi nói trước với bà. Tránh xa tên Nghiệt Hàm đó ra! Hắn là một tên rất nguy hiểm, chớ nên dây dưa vào! – Hắc Khiêm nhìn xung quanh, khẽ thì thầm với Băng. Băng biết, những lời Kuro nói lúc này rất nghiêm túc, một khi hắn gọi cô là Yuki thì đó là lúc nên nghiêm túc cân nhắc từng câu nói của hắn.
-Ừ. Biết rồi – Băng đáp gọn. Hắc Khiêm nghe vậy thì khẽ thả lỏng cánh tay vừa siết tay Băng ra.
-Nhớ lời bà đã nói đấy! Giờ tôi bận một chút việc, bà phải hứa với tôi, hãy cách xa tên đó ra 2 mét cho tôi! – Hắc Khiêm vẫy gọi tên đàn em lại đây, nhìn điệt thoại trong tay một lúc rồi nói.
-Được – Thật sự Băng không có ấn tượng gì về Nghiệt Hàm cho lắm, cũng không thấy hắn nguy hiểm ở chỗ nào mà có thể khiến cho Kuro nhà cô hành sự lạ như vậy. Thôi thì Băng cũng đành chấp nhận.
Hắc Khiêm chân trước vừa bước khỏi tầng hầm, Nghiệt Hàm chân sau đã bén mảng đến chỗ Băng Băng đang ngồi. Băng khẽ cảnh giác rồi định đứng dậy đi chỗ khác thì đã bị Nghiệt Hàm nhận ra, kéo tay cô lại.
-Sao thế Yuki? Cô là đang lẩn tránh tôi ư? – Nghiệt Hàm khuôn mặt lộ vẻ buồn phiền nhưng giọng nói thập phần cứng rắn, không có vẻ gì là buồn cả, trái lại có vẻ thích thú.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tomboy-lanh-lung-bang-gia/1985065/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.