- Ừm, xin chào cậu! Mình làm quen được không? – Một cô gái tóc xoăn nhẹ e dè nói với Băng.
- Ừ, chào! – Băng có vẻ không lạnh lùng như vẻ bề ngoài. Tự nhiên nhìn cô gái đó nói.
- Tớ là Dạ Thùy Phương, cứ gọi tớ là Phương! – Phương nói.
- Ừ. Băng Băng, cứ gọi Băng! – Băng nói.
- Đâu có được! Phải gọi là Băng Băng chứ! – Phương hơi nhăn mặt phản bác lại.
- Tùy, gọi sao gọi! – Băng cũng mặc kệ, ko quan tâm lắm.
- Hì, yêu cậu nhất đấy! Giờ mình xuống căn-tin đi! – Phương xoa bụng kêu than.
- Ừ! – Băng vừa nói xong đã bị Phương đi. Đám con trai nghe và nhìn lén thì phụt cả máu mũi, Băng xinh ơi là xinh.
- ( măm) Ăn mấy lần rồi mà vẫn( măm) thấy ngon ơi là ngon! – Phương vừa nói vừa ăn.
- Nghẹn! – Băng.
- Ừ, biết( măm) rồi! – Phương.
- Như không. – Băng hơi lắc nhẹ đầu rồi tiếp tục gặm bánh ăn.
- Hì! – Phương. – A, Nhi ơi! – Phương vãy tay.
- A, Phương! Ủa, Phương quen Băng à? – Nhi một tay cầm tay Minh còn một tay chỉ vào Băng.
- À,… - Phương chưa nói hết câu thì Băng nói ngay.
- Bỏ chỉ chỏ! – Băng.
- Rồi! – Nhi quay sang Phương. – Vừa kết bạn à?
- Ừ! – Phương cười.
- Dắt tay đi đâu? – Băng nhìn Minh và Nhi. Hai đứa hơi đỏ mặt rồi chả nói gì chạy nhanh về lớp. Nhưng chừng đó đủ để Băng hiểu chuyện. Quay sang Phương đang nhâm nhi nói:
- Hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tomboy-lanh-lung-bang-gia/116248/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.