Tuy rằng giữa trưa đã bị quấy rầy, nhưng cũng không ảnh hưởng lắm đến tâm tình tốt của Long Tư Nghị, buông điện thoại xuống, tiếp tục hưởng thụ bữa cơm trưa của cô.
Mà bởi vì trưa có cơm ngon, cả ngày này tâm tình của Long Tư Nghị đều bảo trì ở trạng thái khá tốt, đến chiều huấn luyện binh lính cũng hạ thủ lưu tình, chỉ vật ngã xuống vài người liền bỏ đi, để lại một đám binh lính đang run sợ, làm cho những binh lính được nàng luyện tập mỗi ngày mở to mắt kinh ngạc, đều vô thức ngẩng đầu nhìn trời, hôm nay mặt trời mọc đằng Tây sao?
Đến tối, Long Tư Nghị đúng giờ trở về nhà, mở cửa bước vào nhà, đang thay dép đi trong nhà liền nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của Ôn Thừa Tường.
“Cô đã về?” Này hình như là lần đầu tiên kể từ khi anh tới đây cô về ngay khi anh đang làm việc.
“Ân, về sau tôi sẽ cố gắng về đúng giờ” Long Tư Nghị nói vậy ý muốn anh về sau đều phải chuẩn bị cơm tối cho cả hai, nhưng mà vào tai của Ôn Thừa Tường lại mang đến cảm giác ấm áp, chí ít cô cũng nói rõ cho anh biết, này là cô đã đem anh xem là người nhà.
***o0o***
Hai người dùng xong bữa tối, Long Tư Nghị trở về phòng ngủ, chỉ chốc lát liền một thân quần áo chỉnh tề đi ra.
“Cô muốn ra ngoài?”
“Ân, anh nghỉ trước đi, đừng chờ tôi”
Cô muốn đi đâu? Hình như là việc tư, nếu không sẽ không mặc thường phục, hơn nữa tâm tình xem ra rất tốt, là đi hẹn ước sao? Ôn Thừa Tường trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tom-lay-anh-giup-viec/143575/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.