Một làn nữa tỉnh lại, Linh đang nằm trong một căn phòng tối tăm đồ đạc đổ vỡ ngổn ngang, bụi bặm bám đầy khắp nơi, còn có vết máu đọng đã khô đen kịt, nó nằm trên giường, vẫn là bộ quần áo lúc nãy nhưng đã khô cong, bên cạnh còn có một thanh kiếm dài.
"Đây là đâu vậy?"
Nó từ từ ngồi dậy, muốn ra ngoài cửa sổ xem, thì choẹt đè vào tóc của bản thân, mái tóc đã dài ra đến tận gần đầu gối, hơi xoăn nhẹ.
"Cái quái gì…—!!"
Linh muốn chửi thề lắm rồi, mái tóc ngắn ngang lưng của nó vốn rất hợp vố thời mạt thế, tiện di chuyển nhưng ai có nhờ vị Thần đó lại làm tóc nó dài ra đến mức này, giờ thì lấy kiếm xém bớt đi chứ biết sao giờ, có hơi tiếc nhưng bất tiện lắm.
Đây là thời loạn lạc chứ có phải là thời bình đâu.
Lạch cạch.
Nghĩ là làm nó vớ lấy thanh kiếm, rút ra khỏi bao túm láy mái tóc dài dứt khoát cắt xuống một đường dài ngang vai.
Xoẹt.
Lộp bộp.
"Hơi nham nhở nhưng cũng được."
Ai ngờ vừa dứt cáo thì tóc lại dài ra như cũ, độ dài dừng lại khi gần chạm tới đầu gối.
"…"
Linh chết lặng.
Bất lực gục xuống sàn, nó ôm mặt thở dài thườn thượt.
"Cái quái gì vậy chứ!"
Khoan đã!!
Tóc dài xoăn nhẹ đến đầu gối!!
Hình bóng cô gái tóc đỏ rượu hiện lên trong tâm trí nó, lẽ nào lại như vậy, nhưng mà biết đâu là trùng hợp, tác dụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tokyo-revengers-o-mat-the-ta-bau-lay-nam-phan-dien-khong-roi-/3574732/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.