Nhóm của Takemichi khá đông mà mấy chỗ quanh đây đa số đều là cửa hàng tan hoang hoặc nhà bị nhện biến dị chiếm để làm tổ, Machiko lại thân quen với Takemichi không nỡ từ chối đuổi họ ra ngoài, vả lại nhà này hai người họ cũng lf dân cư bất hợp pháp đâu ra cái quyền đó.
"Mọi người đang đi đâu mà đông thế?"
Machiko hỏi.
"Bọn anh chạy trốn cường triều, ban đầu định tới Saitama để vào căn cứ thành phố nhưng nơi đó đang bị quái vật nhắm tới mà bọn anh thì đông người, số người chiến đấu được không nhiều hiệu quả cũng không cao lắm nên đành lánh đi nơi khác."
Takemichi vừa bẻ lương khô vừa nói, những người khác cũng gật gù, Machiko bất giác nhìn Sanzu rồi lại nhìn bậc bố mẹ có vẻ tiều tụy mà nhớ đến mẹ mình ở kiếp trước, khi nghe tin nó mất vì sét đánh hẳn là mẹ sẽ buồn lắm, sẽ suy sụp lắm, mong là chị gái và em trai sẽ sớm giúp mẹ cùng nhau vượt qua, là do nó bất hiếu đi trước mà không kịp báo đáp gì.
"Lánh đi đâu mới là chuyện."
Sanzu dửng dưng nói
Lời này cũng không sai chút nào, bọn họ thậm chí còn chưa xác định được là sẽ đi đâu, mấy ngày qua đều chạy xe trong vô định đêm xuống thì tìm chỗ trú hoặc ngủ trên xe thay nhau canh gác.
"Còn hai người thì sao? Đang đi đâu thế?"
Hina vốn định im lặng nhưng lại thấy không được nên cô ấy đã mở miệng hỏi hai người. Machiko cũng không có ý giấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tokyo-revengers-o-mat-the-ta-bau-lay-nam-phan-dien-khong-roi-/3574720/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.