"Mày hết giận tao rồi à mà đến công ty tìm tao?"
"Em chán."
"Với lại tao bảo mày ở nhà cơ mà? Ra ngoài cho chúng dòm ngó à? Mày nổi bật với cái quả đầu đỏ chóe đó lắm đấy!"
"Hai tỷ rưỡi của em vẫn là của anh là được chứ gì?"
"Mày lắm chuyện quá đấy."
"Anh ghét em hay gì?"
"...Không...tao không ghét mày.."
...****************...
"Sanzu khoan đã chúng ta bị bao vây rồi."
Kakuchou ngăn Sanzu tiếp tục làm loạn, hắn cũng nhận ra tình hình, thứ hắn quan tâm không phải là đàn sói thế nào, mà điều đầu tiên hắn làm đó là tìm chút đồ ăn liền cho Machiko, sau đó xem xét xem nó có bị dọa sợ không.
"Haru, em ổn mà."
Machiko khó xử cầm hộp thịt ăn liền cùng chút ngô luộc trộn với nhau, không phải cái nên quan tâm là chuyện họ bị bao vây sắp chết sao?
"Hu hu tôi chưa muốn chết đâu."
"Cứu tôi với tôi chưa muốn chết đâu mà!"
Cái đám người này kêu ca cái gì vậy!
Càng kêu càng kích động đám sói!
Ngu hết chỗ nói!
"Gin, chúng ra sẽ rời khỏi đây. Kakuchou mày đi chung?"
"Dĩ nhiên là đi."
Sanzu bế nó lên, Kakuchou phụ hắn thu dọn đồ đạc nhét vào balo.
"Khoan đã! Bên ngòi đang nguy hiểm như vậy, ba người định ra đó tìm chết sao?"
Tên đàn ông lại gào lên.
Machiko cảm thấy rất phiền.
Ông ta không gây sự sẽ chết sao?
"Ai chết ai sống còn chưa biết đâu."
Kakuchou nói sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tokyo-revengers-o-mat-the-ta-bau-lay-nam-phan-dien-khong-roi-/3574706/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.