Cố Qua trở lại chỗ khách sạn của Bạch Độ, cậu quả nhiên chưa về. Căn phòng trang trí xa hoa trống không, chẳng có hơi người, làm người ta sởn gai ốc. Anh đi tới sô pha, lấy dụng cụ điều khiển từ xa mở ti vi, nghe được âm thanh truyền ra từ màn hình LCD mới thấy thoải mái đôi ba phần.
Bạch Độ từ khi tiếp nhận việc kinh doanh của gia đình, đã phải cố gắng chu toàn mọi việc, một phút trước còn đang bên anh thì một khắc sau đã vội vã chạy đi, đêm nay cũng không về, cậu ơ bên ngoài đã rất nhiều ngày, anh từ lâu đã quen với cô độc.
Cố Qua rơi vào hồi tưởng, chỉ trong hồi ức anh mới tìm thấy Bạch Độ dịu dàng của anh, đồng thời cũng như để tự thuyết phục chính mình, anh còn yêu Bạch Độ.
Chuông điện thoại di động đột nhiên vang lên, là tin nhắn của Hoắc Hồ. Chính xác là vào thời điểm anh đang tắm rửa trong nhà vệ sinh. Hoắc Hồ đã lén lưu số của mình lại. Cố Qua hơi cảm thấy bất đắc dĩ, mở tin nhắn ra, trên đó viết, « Em về nhà chưa ? »
« Ừ, đã về. » Cố Qua trả lời tin nhắn.
« Tiểu Qua, em bây giờ chỉ có một mình ? »
« Một người, người ấy còn chưa trở lại. » người ấy ở đây, cả hai để rõ ràng là đang nói tới ai.
« Ôm một cái, Tiểu Qua kể chuyện của em cho anh nghe đi. » Cố Qua cảm thấy có chút ấm áp, liền tắt ti vi.
« Tôi một mực chờ đợi, nhưng cậu ấy luôn vội vã, tốt nghiệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-yeu-nguoi-khi-nguoi-vinh-vien-roi-xa-toi/3245194/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.