🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bạch Đỗ trơ mắt nhìn thấy thi thể chính mình bị xe chở hàng nghiền thành thịt nát xương tan, máu từ xe ô tô rỉ ra, xung quanh tập trung nhiều máy quay phim, tham lam vội vàng giành giật tin tức của nhau, thi thể cậu chẳng có giá trị gì ngoài việc đưa tin tức.



Tuy rằng dáng chết khó coi, nhưng cậu mong cái chết của mình có thể truyền tin đi xa, nếu người kia nhìn thấy không biết có phản ứng gì, anh ấy còn quan tâm mình chứ



Linh hồn Bạch Độ phiêu du giữa không trung, không có đầu trâu mặt ngựa, hắc bạch vô thường đến bắt cậu. Cậu thấy thi thể của mình bị dem đến đài hóa thân, biết thành một lo tro, chôn cất ở nấm mộ nhỏ.



Tầng lớp thượng lưu, trâm anh thế phiệt lũ lượt bái tế cho vong linh của cậu. Bạch Độ nhìn từng người từng người một, nhưng không thấy người kia đến.



Anh ấy thật sự không tha thứ cho mình…Dù mình chết anh ấy cũng không tha.



Dù chỉ là linh hồn nhưng Bạch Độ vẫn thấy lòng nhói đau, dù không dữ dội nhưng âm ỉ mãi không dứt.



Hồi tưởng một tháng trước, cậu và người yêu Cố Qua từ Singapore du lịch trở về thì xảy ra tranh cãi kịch liệt.



Cố Qua có một người anh, yêu thích đánh bạc, đem tài sản đánh bạc đến táng gia bại sản, đã thế còn đến gặp Bạch Độ xin tiền. Cố Qua không có bằng cấp, chỉ có học hết cấp ba, sau khi tốt nghiệp không tìm được công việc tốt, phải nhờ đến Bạch Độ giúp mở ra

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-yeu-nguoi-khi-nguoi-vinh-vien-roi-xa-toi/3245192/chuong-1.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tôi Yêu Người Khi Người Vĩnh Viễn Rời Xa Tôi
Chương 1: Hồi ức
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.