Người đã ngăn Dương Dịch lại là... Lục Khánh Phong! Hắn ta không nói gì chỉ nhìn Dương Dịch và đi tiếp. Dương Dịch hiểu ý liền nhìn bóng dáng Diệp Lan đang vội vàng đi rồi lùi xuống sau Lục Khánh Phong.., còn hắn ta- Lục Khánh Phong coi như không nhìn thấy cô, hắn đến thang máy và bước vào như chưa có chuyện gì...Đứng trong thang máy Lục Khánh Phong liền nhếch miệng lên khinh bỉ, Diệp Lan đúng là chưa biết sợ anh rồi, tuy chuyện anh bảo cô không đến tổng công ty là chuyện nhỏ nhưng cô chưa biết sau lời nói của anh có hậu quả lớn như thế nào...!!!
Thực ra việc tổng công ty có giám đốc mới chỉ cần Lục Khánh Phong giao việc này cho Dương Dịch là sẽ ổn thỏa nhưng vì anh sáng nay anh nhận được tin Diệp Lan đến công ty nên cũng muốn đến để xem cô...phản ứng như thế nào. Thực ra anh đích thân đến tận đây để thông báo có giám đốc mới cũng chỉ là cái cớ...
Còn về phần Diệp Lan, khi thấy Lục Khánh Phong đã bước vào thang máy cô liền đưa tay lên trước ngực thở phào nhẹ nhõm, Diệp Lan chợt nhận ra rằng Lục Khánh Phong đâu phải là cọp mà khiến cô sợ hắn như vậy? Cô liền lắc đầu và tiến về phía trước công ty, rất may là vừa ra đã gặp quản gia Trung.
Diệp Lan về nhà và làm nốt bảng thống kê...Cả ngày hôm đó gần như cô không ra khỏi phòng, Diệp Lan thầm hận Lục Khánh Phong, thiết kế phòng kiểu gì mà không đặt chiếc bàn nào trong phòng cô làm cô phải ngồi xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-yeu-mot-tong-tai-ac-ma-va-lanh-lung-nhu-anh/82026/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.