Lần đầu tiên Gia Hân mắng cấp trên của mình và cô bộc phát tất cả sự tức giận của mình ra và hình như câu nói của Gia Hân đã thuần phục được Diệp Lan thì phải, cô ko còn vùng vẫy để tìm cha cô nữa. Cô bất chợt ngồi bất lực xuống giường, cô cứ khóc cho đến khi Gia Hân cầm lấy tay cô và nói:
- thôi, tổng giám đốc hãy ăn chút gì đó gì đó đi... 2 ngày hôm nay cô chưa ăn gì rồi
- Tôi chưa muốn ăn để tí được không- cô vẫn thút thít
-ko được đâu tổng giám đốc cô nhịn ăn 2 ngày rồi đó, để tôi đi mua chút đồ ăn cho cô- Gia Hân nói rồi vội đi ngay, Gia Hân vừa đi được 1 lúc thì bác sĩ Trương bước vào, ông nhìn thấy cô liền nói:
- Diệp Lan cô tỉnh rồi sao? để tôi khám cho cô?- ông nói rồi bắt đầu công việc của mình,
- cô không sao cả, sức khỏe của cô đã tốt hơn nhiều rồi đấy? chỉ cần nghỉ nghơi vài bữa nữa là khỏe- ông rút ra kết quả
- mà diệp lan này? tôi thấy cô thật có phúc đấy. mất ba đi cũng là 1 mất mát lớn đối với cô tuy nhiên cô vẫn còn những người tốt như Gia Hân bên cạnh, hãy trân trọng điều đó
-ý bác sĩ Trương là sao ạ?
- Cô ko biết rồi, cô hôn mê 2 ngày cũng là 2 ngày mà Gia Hân thức trắng đêm để chăm sóc cô. Tuy cô hôn mê ko cần chăm sóc nhưg cô lại truyền nước nên rất cần người để ý đến việc này vì sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-yeu-mot-tong-tai-ac-ma-va-lanh-lung-nhu-anh/82016/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.