Sáng sớm hôm sau
Lục Khánh Phong phải đi làm từ rất sớm, Anh vừa ra khỏi phòng thì Diệp Lan đã dậy. Cô bị hạn chế xuống giường, cô Lý phải giúp cô vệ sinh ra cá nhân. Mọi thứ vừa xong thì đã thấy Dung Thi Vân đến. Cô định ngồi dậy chào thì Dung Thi Vân vội vàng ngăn cản:
-Con cứ nằm đi, không cần đâu.Bác mang ít cháo đến cho con đây.
-Sao bác đến sớm vậy?
-Không sao! Không sao. Bác mang cháo đến để bác đỡ con dậy ăn nhé.
Diệp Lan được bà đỡ dậy, bà trực tiếp đút cháo cho cô.
Ăn được nửa bát thì Mẫn Như vừa đến, bước vào phòng ả ta thấy Mẫn Như tự tay đút cho Diệp Lan thì trong lòng không khỏi nhen nhóm tức giận.Trong tay cầm chặt giỏ hoa quả khuôn mặt nhẹ cười:
-Con chào bác! Diệp Lan, cô đã thấy tốt hơn tí nào chưa?
Dung Thi Vân gật đầu, Diệp Lan cười đáp lại:
-Tôi thấy tốt hơn rất nhiều rồi!
Diệp Lan ăn được hơn nửa bát cháo thì thôi, cô Lý lên liền đưa thuốc cho Diệp Lan uống, Dung Thi Vân vội lấy thuốc đưa nước cho Diệp Lan uống. Mọi thứ thu hết vào tầm mắt của Mẫn Như. Cô ta tức giận nhưng phải niềm nở:
- Bác! Con muốn bàn bạc với bác về lễ đính hôn!
Dung Thi Vân nghe thấy vậy tỏ ra không hài lòng:
- Để sau đi. Quan trọng đợi Diệp Lan bình phục đã!
Diệp Lan nghe vậy liền áy náy vô cùng:
-Không cần đâu, bác với Mẫn Như cứ tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-yeu-mot-tong-tai-ac-ma-va-lanh-lung-nhu-anh/3287642/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.