Xin lỗi mọi người, dạo này mình bận ạ:(
Vào chuyện:
Diệp Lan lờ mờ tỉnh dậy, cô cảm thấy mình bất động vô cùng khó để nhấc người lên, lấy tay xoa xoa cái đầu dáng vẻ mệt mỏi vô cùng. Nhìn xuống dưới chân đã thấy cả 2 chân bị băng bó..Thở dài, lấy cốc nước bên cạnh chưa kịp uống thì cửa có người mở vào vô cùng mạnh,DiệpLan liền giật mình. Lục Khánh Phong hắn tiến đến gần cô hơn:
- Nhìn bộ dạng của cô có vẻ thê thảm nhỉ!
- Anh về đi, chỗ này không chào mời anh!
Diệp Lan quay mặt đi chỗ khác, cô định nằm xuống để đuổi khéo hắn về thì Lục Khánh Phong đã gầm lên:
- Cô cũng mạnh miệng thật! Chỗ này không chào mời tôi nhưng người của tôi ở đây, tôi phải đến lấy về chứ!
Không nói thêm, Lục Khánh Phong liền ra hiệu cho 2 tên vệ sĩ đứng cạnh, 2 tên đó hiểu được liền kéo Diệp Lan ra khỏi giường,chân cô vốn đã không cử động được bây giờ lại còn bị động mạnh liền bật máu, thấm đẫm cả một cùng băng trắng, cô đau quá liền vùng vằng với Lục Khánh Phong:
- Anh điên à? Bỏ tôi ra..
Lục Khánh Phong biết được chân cô đau nhưng hắn vẫn cố tình, về nhà nhất quyết hắn sẽ cho cô biết mạnh miệng với hắn thì có cái kết như thế nào. May sao, vừa lúc đó Dương Dịch vội chạy vào, anh ta liều mình nói với Lục Khánh Phong;
- Tổng tài, chân cô ấy chảy máu rồi hay là...
-Im
Lục Khánh Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-yeu-mot-tong-tai-ac-ma-va-lanh-lung-nhu-anh/3287617/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.