Hê nhô!!!! Tết vui vẻ hôm nạ???Vào truyện:
Diệp Lan đứng trầm tư một lúc ( đúng hơn day dứt trong đau khổ) liền quay người bước xuống, cô lau hết đi những giọt nước mặt để che giấu. Bước xuống nhà, thấy cô Lý đang đứng trước phòng,cô gượng nói che đi cái giọng khản đặc của mình:
- cô làm gì vậy ạ?!
- cô mang ít cháo lên cho con, cả đên con không ăn thì sao chịu nổi.
- con...
Chưa kịp nói gì Lý đã chen ngang:
- con khóc sao Diệp Lan?
Đôi mắt đỏ hoe của Diệp La. Không thể giấu được Cô Lý.
- con không sao, cô mau xuống dưới nhà đi, khi nào con ăn xong rồi con cầm xuống.
Diệp Lan nói vậy để cô Lý không bận tâm nữa, cô Lý hiểu ý liền thở dài quay đi, Diệp Lan nhìn vào cửa phòng Lục Khánh Phong, biết rằng anh đã về!!
Cô bước vào phòng ăn duy nhất 2 miếng cháo, cầm bát xuống dưới nhà, không thấy cô Lý, Diệp Lan cũng không buồn bận tâm vì ngay lúc này chính cô cũng không đinhj nghĩa được "tâm" là gì?
Về phòng nhanh chóng đóng cửa, tắt đèn đi ngủ. Cô chằn trọc, bồi hồi mãi không ngủ được, cảm giác chống vắng. Cô tự hỏi không biết giờ Lục Khánh Phong ngủ chưa? Tự nhiên qua muốn nhìn thấy mặt hắn quá!!! ( thôi, thiếu hơi ng là ko ngủ đc rồi)
Cô nằm đến nửa tiếng không ngủ được, chợt nhớ đến anh từng nói cô sẽ sang phòng ngủ mà... Cuối cùng, không kìm được Diệp Lan liền bước sang phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-yeu-mot-tong-tai-ac-ma-va-lanh-lung-nhu-anh/3287614/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.