Đêm đó, tuy có rất nhiều người ngủ ngon nhưng lại có hai con người hk tài nào chợp mắt được. Cô ta nằm trên chiếc giường êm ái trong căn phòng lạnh lẽo, tay đặt lên trán suy nghĩ miên man.
- Chẳng lẽ phải sử dụng đến chiêu này sao? Angel, tôi xin lỗi nhưng đó là do cô, là cô đã cướp anh ấy. Cô đã thấy bộ dạng của hắn ta hôm trước rồi, thôi được. Chiêu trò cuối cùng tôi sẽ sử dụng!
Đang duy nghĩ miên man thì có tiếng gõ cửa cắt ngang dòng suy nghĩ đó.
Cốc... cốc....
- Vào đi.- Cô ta lên tiếng.
Người con trai bước từ cửa vào, mỉm cười nhìn cô ta nằm trên giường nói:
- Cô có vẻ tâm trạng quá nhỉ?
Cô ta nằm trên giường liếc nhìn chàng trai đó, nói:
- Anh thật là vô tích sự, đến việc cưỡng hiếp cũng hk xong.
Hắn ta chỉ cười cười sau đó mới lên tiếng:
- Cô đã cam kết với tôi hk làm hại cô ấy, cô muốn hắn ta tôi muốn cô ấy, tôi hk muốn cô ấy phải khóc.
Cô ta cười nửa miệng:- Được thôi, muốn thì cứ làm việc của anh. Tôi chỉ là thêm gia vị mà thôi.
- Cô biết vậy là được rồi.
Nói xong Vũ quay người đi ra ngoài để lại cô ta 1 mình trong phòng.
________________1 Tháng sau_______________
Ngày nào, ngày nào hắn cũng nhìn thấy một bó hoa trước cửa nhà. Mỗi ngày là một loại hoa, hắn và nó đều biết là của ai nhưng nó vẫn vui vẻ nhận lấy như thường, lại còn vui vẻ cắm đầy nhà. Nguyên 1 tháng, hắn cứ hầm hầm mặt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-yeu-em-thien-than-cua-toi/1028526/chuong-27.html