Được không
Bị câu hỏi của Hàn Nguyên kéo về thực tại,anh trả lời
- Sao cũng được
Cô gật đầu tỏ ý rồi cùng anh đi tới nới chụp ảnh, hai người cũng chụp kiểu đơn giản thôi.
Làm xong cũng đã hơn 5h nên anh hỏi Hàn Nguyên có muôn ăn gì không? Nhưng cô bảo vó việc bận nên phải ngay nên anh cũng đành thôi.
Đến phòng thí nghiệm liền nghe có tiếng xì xà bên trong kèm theo là mấy cái tiếng nhai nhót nhép,biết mấy đứa nhỏ biết cô đã đi Anh nên không có ở đây nên mới dám bầy đồ ăn ra như vậy thiệt hết nói nổi
. truyện xuyên nhanh
Trong phòng thí nhiệm này cô là lớn tuổi nhất lại thêm là người đảm nhiệm chất vụ cao nhất nên gọi bằng mấy đứa cũng không sao.
*Cạch* Tiếng mở cửa đột nhiên của cô làm cả đám quay lại nhìn, thấy zepfiar ( là biệt danh của cô) đứng ngay cửa nhìn cả đám đồng thanh hét lên
- Zepfiar, chết rồi!
Cả bọn nháo nhàu dọn đống thức ăn bừa bộn trên bàn.Còn Readyia thì nhanh chân chạy đến bên cô vờ như không có chuyện gì lên tiếng
- Chị đại Zepfiar về rồi sao không báo với bọn em tiếng để ra sân bay đón. Mấy bữa nay không có chị ở đây với bọn em, chẳng có ai chơi nên bọn em rất buồn và nhớ Zepfiar.
Hàn Nguyên không nói gì chỉ lườm cả bọn 1 cái rồi đi đến tủ của mình để mặc đồ bảo hộ.
Hàn Nguyên rất nghiêm túc trong công việc và cô cũng cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-yeu-em-khong-li-do/2924732/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.