Mạc Tử Nhan đứng dậy,vươn vai một cái,trên người váy áo tươm tất.Cả tuần nay ở viện rồi,thật sự rất chán a~
- Tử Nhan,con mau xuống trước,xe đang đợi ở ngoài - Bà Mạc nhẹ nhàng,còn bận bịu thu dọn đồ đạc
- Dạ
Mạc Tử Nhan chạy ra ngoài,hôm nay cô mặc chiếc áo thun xám rộng cùng quần jean,nhìn vô cùng tinh nghịch.Trên đôi môi liền nở lên một nụ cười xinh đẹp,khuôn mặt rạng rỡ nhìn ngắm mọi thứ một cách hào hứng
- Tử Nhan,bà cứ như là trẻ con vậy - Mộc Lạc Hy không nhịn nổi bật cười thành tiếng
- Ừm,ở đây năm ngày mà tưởng chừng như năm thế kỉ vậy,thật chán muốn chết
- Ờm
- Mà vụ xem mắt của bà thế nào rồi? - Mạc Tử Nhan hỏi nhỏ,ánh mắt xen chút tò mò
- Cũng bình thường thôi,chả có gì
Mạc Tử Nhan gật gật cái đầu,nhìn mặt Lạc Hy buồn thế kia,cô thấy mình thật vô dụng...
Chiếc BMW đen bóng đắt tiền dừng lại trước Mạc Tử Nhan,khiến cô suýt rụng tim
- TÊN KHỐN NÀO VẬY?
Cửa xe từ từ mở ra,khuôn mặt anh tuấn của Bạch Thế Phong lập tức đập vào mắt cô
- B...Bạch Thế Phong,anh...
- Sao? Tôi đến đón vợ mình về nhà,không được hả?
Mạc Tử Nhan tay chống nạnh,khó chịu ra mặt.Mộc Lạc Hy dường như cũng không muốn nói gì thêm nữa,liền chào tạm biệt hai người rồi nhanh chóng bắt taxi về nhà.Không khí càng thêm gượng gạo
- Được rồi,tôi không muốn đôi co nhiều,em mau lên xe
- Không muốn! - Mạc Tử Nhan phồng má
Bạch Thế Phong ra khỏi xe,một phát liền nhấc bổng cả người cô lên,vứt vào ghế.Nhanh chóng rời đi
- Anh...
Bạch Thế Phong vẫn im lặng,tiếp tục lái xe về Bạch gia
Lúc này,Bạch Vi Hiên đang ngồi trong phòng khách uống trà thư thả,cứ luôn nhìn ra phía ngoài,ánh mắt có chút mong ngóng.Chợt nghe thấy tiếng hét om sòm quen thuộc,mặt tươi tỉnh hẳn lên,đi ra ngoài
- Tử Nhan
- Chị
- Xin lỗi vì mấy ngày qua không tới thăm em được,tại công việc nhiều quá! - Bạch Vi Hiên ôm cô,Mạc Tử Nhan cũng cười cười lắc đầu,nói không sao
Bạch Thế Phong sau khi dặn dò người hầu một số việc,liền nhanh chống vội vã đi đến công ty gấp.Mạc Tử Nhan lấy làm lạ,anh ta bận đến vậy sao? ( Bận mà vẫn đi đón mẹ về đó,tuyệt chưa:))))
- Thế Phong dạo này toàn vậy,công việc nhiều không xuể. Mà cứng phải thôi,vụ đấu thầu lớn kia sắp diễn ra rồi mà - Bạch Vi Hiên thở dài cảm thán
- Bận vậy sao?
- Ừ
Bạch Vi Hiên đặc biệt hôm nay tự tay vào bếp nấu ăn cho bữa tối và không cho bất cứ ai tham gia vào giúp bất cứ thứ gì khiến mọi người thật sự rất ngạc nhiên.Bởi đại tiểu thư của họ đâu có biết nấu ăn.
Mọi thứ giờ đã được bầy lên thịnh soạn,trông món nào cũng trang trí,bày biện vô cùng đẹp mắt,Mạc Tử Nhan liền ồ lên một tiếng,khinh ngạc mà thốt lên
- Chị giỏi quá!
- Ở bên Pháp trong 6 năm qua,chị đã học tập mọi thứ để tự chăm sóc bản thân và thằng bé Đình Bảo,cho nên mấy việc này đâu là gì - Bạch Vi Hiên phổng mũi,vô cùng tự hào nhưng lại khiến cho Mạc Tử Nhan thập phần cảm thấy chua xót
- Được rồi,mau ăn đi thôi!
Bạch Vi Hiên đặt Đình Bảo lên ghế ngồi,rồi còn tự tay lấy thức ăn cho cô.Không khí thêm đầm ấm,vui vẻ
Mạc Tử Nhan trở về phòng,vẫn là căn phòng cũ mà cô thường ở ấy,nhìn cũng đã có chút quen mắt.Mạc Tử Nhan tặc lưỡi,quần áo,đồ dùng cũng đã được đem đến đầy đủ,cô liền đi vào phòng tắm.
Bạch Thế Phong trở về nhà,lúc này cũng đã hơn 9 rưỡi.Việc đầu tiên mà anh làm là lên xem cô đã ngủ chưa.Mạc Tử Nhan lúc này vừa tắm xong,mái tóc đen huyền mềm mượt kia vẫn còn ướt,chưa kịp lau khô.Nước còn đọng lại trên hai bên xương quai xanh trắng nõn,chảy dọc theo hai bên.Thấy Bạch Thế Phong đang yên vị trên ghế,Mạc Tử Nhan giật nảy mình,lắp bắp
- Anh...vào đây lúc nào thế?
Bạch Thế Phong không trả lời,chỉ đứng dậy cầm cái máy sấy tóc,tiến về phía cô
- Ngồi xuống,tôi sẽ sấy tóc cho em
Mạc Tử Nhan không hiểu vì cái gì mà ngoan ngoãn ngồi xuống giường.Bạch Thế Phong sấy sấy tóc cho cô,cử chỉ vô cùng dịu dàng mà ôn nhu.Mạc Tử Nhan hơi ngượng ngùng,người cứng đờ bởi khoảng cách giữa hai người giờ đây rất gần
Trên người Mạc Tử Nhan toả ra mùi sữa nhàn nhạt êm dịu,khiến cho Bạch Thế Phong không tự chủ được mà cắn lên cổ cô
- A...
Cả người bỗng chốc rơi tự do xuống giường,kèm theo những nụ hôn rải xuống hai bên cổ cô.Mạc Tử Nhan chưa kịp kêu lên,một vật mềm mại liền đặt lên môi cô,cuồng bạo mà cắn mút lung tung.Chỉ đền khi cô sắp ngất vì khó thở,Bạch Thế Phong liền buông cô ra.Từ từ chút bỏ cái khăn tắm trên người cô ra
- Không được....đừng
Thân thể trắng nõn mịn màng xinh đẹp kia lộ ra,hai bầu ngực sữa căng tròn như hấp dẫn anh.Bàn tay to lớn lập tức bóp nắn,miệng linh hoạt liếm láp,Mạc Tử Nhan khẽ run lên,hai tay không ngừng đấm thùm thụp vào người anh nhưng vẫn không thể nào ngăn cản.Bạch Thế Phong di chuyển tay xuống nơi tư mật quyến rũ kia,thoải mái vuốt ve,nơi đó liền chảy ra không ít mật dịch.Mạc Tử Nhan bỗng chốc nỉ non rên rỉ,làm cho anh càng thêm hưng phấn mà lấn tới
- Van cầu anh...đừng làm vậy...
- Ngoan,sẽ không sao - hơi nóng phả vào bên tai của cô,càng thêm kích thích.Khuôn mặt phiếm hồng,dường như đã thoả hiệp
Bạch Thế Phong cũng nhanh chóng cởi bỏ quần áo trên người,lộ ra côn thịt to lớn đầy nam tính.Mạc Tử Nhan vô cùng hoảng sợ
- Sẽ không đau
Vật nam tính kia liền thúc mạnh vào trong nơi ấm áp kia,Mạc Tử Nhan cảm nhận được sự rách toạc đau đớn,vài giọt máu nhỏ xuống ga giường,chứng minh cho sự trinh trắng của người con gái,những giọt nước mắt cứ vô thức rơi xuống
- A...đau quá...đi ra...
- Tử Nhan,thả lỏng một chút
Bạch Thế Phong không ngừng di chuyển,cái của cô siết chặt lấy anh,có chút khó chịu xen lẫn sung sướng.Chốc chốc lại thúc vào bên trong cô,tạo ra những tiếng Phạch phạch đầy ái muội
- A...ưm...
Mạc Tử Nhan rên rỉ,cũng không còn cảm thấy đau đớn như vừa lúc nãy,dần dần thả lỏng người.Ôm lấy thân hình cao lớn của Bạch Thế Phong,cơ thể chốc chốc lại run lên.Bạch Thế Phong dùng toàn bộ bắn hết vào bên trong cô,một dòng nước trắng đục chảy xuống ga giường,hoà lẫn vào vệt máu,anh liền gầm nhẹ một tiếng,rồi ôm lấy cơ thể mềm nhũn của cô,nhắm mắt lại
Oimeoi,ta đã bỉu là ta vt H ngu lắm đấy nhá,đừng có chê ta vt dở đó > _ <
Độc giả cứ cmt và vote nhiệt tình để ta lấy thêm động lực nhé,iu mọi người nhìu!!!!!
Trailer
Mạc Tử Nhan mở mắt,cả người lờ đờ,nhớ lại mấy cảnh hoan ái hôm qua,mặt đỏ ửng lên.Liếc sang bên cạnh,gương mặt đẹp mê người của Bạch Thế Phong liền đập vào mắt.Không nhịn được mà chỉ muốn đạp cho hắn một phát bay xuống giường
- Dậy rồi sao? - Bạch Thế Phong đã tỉnh từ lâu,nhìn thấy biểu cảm cô như vậy thì không khỏi nhịn được cười
- Anh dám...
- Dám?
- Anh cưỡng bức tôi,AAA,cả đời này tôi sẽ không tha cho anh!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]