Chương trước
Chương sau

Chap 12 hậu quả
Ngày hôm sau là hôm sau, ji, soo, joon, hắn, jun, đều có mặt tại nhà hắn. không có nó vì hắn bắt nó đi chợ với người phụ trách nấu ăn, hắn không muốn nó biết chuyện này.
“cậu này là ai?”- bà hắn hỏi
“dạ cậu ấy là joon học chung lớp với con và sun ạ”-ji tươi cười nói
“uhm”-bà hắn
"cậu ta ít nói lắm nên mọi người nghĩ cậu ấy khó gần nhưng khi thân với cậu ta thì rất bình thường, hihi" soo
“thôi vào việc chính, lí do tại sao mà ji và sun bị như vậy, hỏi hai thằng này (chỉ qua nó với hắn) thì nó nói hỏi con (nhìn jun)-bà nghiêm mặt hỏi
“dạ…dạ…”-jun rung rẩy nói không ra lời
“để tôi nói cho: cô vì ghen tị với ji và sun, được hai anh em tôi quan tâm nên nảy lòng ghen tị, mướn người bắt cóc ji, may mà sun tới kịp, không dừng tại đó, khi cô thất thế cô còn cho gọi thêm người tới, may chúng tôi chạy ra kịp không thì không biết cô còn làm ra chuyện gì nữa”-soo kể có phần tức giận.
“rầm” bà hắn đập bàn một cái, làm ai trong nhà cũng giật mình, kể cả tụi nó, chưa bao giờ tụi nó và tụi hắn thấy bà giận như vậy.
“hừ, hình như tôi trả công hơi cao cho cô và ông cô đúng không”-bà hắn
“phu nhân, xin phu nhân tha cho con lần này, lần sau con không dám nữa”-jun quỳ xuống chân bà hắn khóc lóc
“hừ, có lần sau sao”-bà hắn hỏi lại jun
“phu nhân, xin bà hãy tha cho đứa cháu không hiểu chuyện này của tôi, tôi sẽ quản nó chặt hơn. Mong phu nhân bỏ qua”-quản gia kim cầu xin bà hắn
“người mà nó và ông cần xin lỗi là ji và sun, chứ không phải ta”-bà hắn
“ji ah, tha lỗi cho tớ được không, tớ hứa sẽ không bao giờ như vậy nữa”-jun khóc lóc xin ji
“cậu chắc sẽ không có lần sau”-ji
“chắc chắn mà”- jun
“được lần này tôi bỏ qua, nhưng còn có lần sau thì tôi không bỏ qua như vậy đâu”-ji. Vì ji cũng không muốn làm lớn chuyện.
“ji bỏ qua nhưng tôi không bỏ qua”-hắn và soo đồng thanh.
“cậu hai, cậu ba, hai cậu hãy….”-quản gia kim chưa nói xong thì soo lên tiếng
“ông không cần nói đỡ cho cô ta”-soo
“bắt đầu từ ngày mai cô bị đuổi khỏi trường star, và bị đuổi khỏi căn nhà này. Tốt nhất đừng bao giờ xuất hiện trước mặt bọn tôi”-hắn dùng ánh mắt lạnh lùng nhin jun.
“phu nhân, xin người hãy nói với hai cậu chủ đừng đuổi con đi mà, con hứa sẽ không như vậy nữa.”-jun khóc nói
“trước khi làm sao cô không nghĩ hậu quả mình phải gánh chịu. đó là do cô tự gây ra”-bà hắn
Quản gia kim thì không nói được gì nữa, vì một khi phu nhân và hai cậu chủ quyết định thì không ai dám phản kháng, nên ông cũng chỉ biết nhìn đứa cháu mình bị đuổi ra ngoài
Khoảng nửa tiếng sau nó về, thấy mọi người đông đủ thì hỏi:
“làm gì mà mặt mọi người hình sự dữ vậy”-nó
“không phải chuyện của cô, mau xuống phụ mọi người nấu ăn đi, ở đó mà nhiều chuyện”hắn lạnh lùng
“xí, không nói thôi làm gì ghê vậy”-nó chề môi.
“ah, joon, ji tôi có quà cho hai người nè”-nó
“thiệt hả đâu, đưa đây”-ji hớn hở
“nè đây là của cậu”-đưa cho ji cái váy màu hồng rất ư dễ thương
“đây là của joon”-nó đưa cho joon bôi giày bata
“oa, đẹp quá”-ji thích thú
“sao cậu biết size giầy của tớ”-joon
‘bí mật nha,hihi”-nó
“tiền đâu cậu mua vậy”-ji
“tiền lương của tớ ak”-nó
Nãy giờ có hai người bị cho ra rìa rất tất giận.
“của tớ đâu”-soo phân bì
“cậu có thiếu gì đâu mà mua cho cậu, thích thì tự mua mà xài, tôi không dư tiền, lè lè”-no trêu soo
“xí, cóc thèm”-soo giận dỗi
“xí, mua giày luôn chứ, biết cả size giầy luôn, hiazzz, mà tại sao mình lại quan tâm chứ”-hắn nghĩ mà tức, nhìn joon bằng ánh mắt rực lửa. không may hắn bị bà thấy biểu hiện của mình. Bà cười trong lòng.
Tại phòng hắn.
Reng…reng…reng
“alo”-hắn
“thông tin về người hai tính cách tôi gửi qua mail cho cậu rồi đó”-bs
“uhm, tốt lắm”-hắn nói xong thì cúp máy. Hắn liền mở mail lên. Sau khi đọc xong hắn bất ngờ, sao trên thế giới lại tồn tại những người lì lạ như vậy.
End chap 12


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.