Người ta vẫn nói: " Cuộc tình dù đúng dù sai, tổn thương vẫn là người con gái"
Cô và anh, hai người đồng loạt đơ người. Điện thoại Vi Anh vẫn tiếp tục reo lên kèm bài hát nhẹ nhàng quen thuộc.
Thiên Thiên khẽ buông Vi anh ra. Anh khẽ thở dài, buông ngay cho một câu, phá vỡ bầu không khí hết sức nà nãng mạn.
"Thằng khỉ! Rõ là bố đang tán gái!"
Vi Anh cầm điện thoại lên, lau nước mắt, lườm xéo Thiên Thiên một cái.
"Alo?"
"Vi Anh à? Cậu đang làm gì thế? Có rảnh không?"
"Để làm gì vậy?"
"À thì đằng nào hôm nay cũng là chủ nhật, tớ muốn rủ cậu đi chơi."
Vi Anh ậm ừ, quay sang nhìn Thiên Thiên. Hắn đang quay đi chỗ khác nhìn, tỏ ra không quan tâm, nhưng tai lại dỏng lên nghe ngóng cuộc điện thoại. Vốn ban đầu cũng đang chán, nhưng do đang bị ốm nặng, với lại nhìn thấy bộ dạng cắn môi dưới đầy bứt rứt của Thiên Thiên, cô lại không nỡ....
(rõ là còn yêu Thiên Thiên nhà ta mà ==' )
"Vi anh? Cậu còn nghe máy không?" - Sau một hồi thấy Vi Anh, Trần Hoàng hỏi.
Vi Anh giật nảy mình, đang mải ngắm Thiên Thiên....
"À tớ đây. Xin lỗi cậu nhưng mà.. hôm nay tớ có việc bận với bố mẹ rồi không thể đi được."
"Ồ vậy sao...ừm.. vậy để hôm khác vậy.."
Trần Hoàng cúp máy xong, cô đành thở dài rồi nằm gục xuống giường. A trời ơi !! Sao con lại bị một thằng khỉ như Thiên Thiên lợi dụng để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-yeu-em-ban-gai-gia/2290732/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.