Gió đổi hướng oanh tạt vào khuôn mặt mỏng nhánh của Châu Mãn Kì, Băng Thiệu Huy vẻ mặt vui mừng tay trái cứ tiến tới mà vồ lấy chặt tay phải của Châu Mãn Kì, tông giọng của Băng Thiệu Huy rất nhỏ như anh không muốn nói cho cô hay, đôi tai cô áp sát lại gần nhưng chỉ nghe được đôi nửa
"Tôi với Tô Nhược Lam là ... quan .. ..... ... .. thật ra là do tôi ngỏ lời trước đó"
Âm thanh cứ thổi vù vù vào thời điểm đúng lúc Châu Mãn Kì cần nghe đáp án, trời yên biển lặng thì Băng Thiệu Huy rời đi mất , đáp án giờ đây chỉ là hư vô, ông trời như có phải muốn ngăn cản cớ sự này ?
Chưa nhận được đáp án nhưng trong lòng Châu Mãn Kì không mấy ủ rũ, xét về phương diện ban đầu có thể hơi ghét cái cảnh ngọt ngào ấy càng về sau Mãn Kì càng thấy bình thường bởi khi thích một người nào đó nếu thích nhiều thì sẽ đau khổ nhiều
Đường xá về đêm tĩnh mịch, dưới bóng đèn đường thân xác Châu Mãn Kì lủi thủi trở về khách sạn, Băng Thiệu Huy vô tâm thật đó chắc bây giờ đang săn sóc cho Tô Nhược Lam rồi, Châu Mãn Kì không dám mơ mộng thả hồn rong ruổi cùng làn gió trở về
Sau chuyến đi đó mọi hành động dành cho Băng Thiệu Huy, Châu Mãn Kì cũng dần khách sáo hơn
Thứ nhất tự nhận thức mình là ai
Thứ hai Mãn Kì nghĩ Thiệu Huy đã có người yêu nhất định không được làm phiền
Thứ ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-yeu-chi-thi-co-sao-chu/2776892/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.