Đến sáng thì chuyện đâu lại vào đó, gối ôm rạch rõ ranh giới giữa Châu Mãn Kì và Băng Thiệu Huy đã bị hất tung xuống nền đất. Đồng hồ báo thức chỉ điểm [07:00], Châu Mãn Kì tỉnh dậy đã phải hốt hoảng kiểm tra lại quần áo đang mặc trên người
Lay lay Băng Thiệu Huy hôm nay thứ hai đầu tuần anh còn phải đi học, hiện tại sắp trễ rồi vậy mà anh vẫn thản nhiên nằm ườn ra giường mặc kệ ngủ cho bằng được
"Thiệu Huy , dậy đi"
"Việc gì ? ..." Bị lay lay gọi dậy quá nhiều lần Băng Thiệu Huy trố mắt nhìn Châu Mãn Kì bất giác nở một nụ cười thật tươi
Với nụ cười tươi ấy cũng không thể lung lay được ý chí quả quyết trong đầu Châu Mãn Kì, cô nhéo một phát vào tấm lưng Băng Thiệu Huy mặc dù không nói nhưng chắc hẳn anh cũng đã biết cô nhất định sẽ càu nhàu
Trước giờ Châu Mãn Kì chưa giận ai nhiều đến thế và cũng không bao giờ có suy nghĩ sẽ đánh một người đàn ông, sau khi gặp Băng Thiệu Huy tính tình cô bắt đầu nóng nảy hay cáu gắt và thường xuyên đánh người vô cớ
Thấy Băng Thiệu Huy bình tĩnh có phần chậm chạp ngồi dậy rồi dụi mắt nhìn về phía cửa sổ, Châu Mãn Kì khó hiểu vỗ vào vai Băng Thiệu Huy hỏi :"Cậu không đi học à"
Đáp lại Châu Mãn Kì là một vẻ mặt đầy tinh ý :"Chị không biết tôi là con trai của chủ tịch trường Cơ Lập à ?"
Đơn giản vì Băng Thiệu Huy là con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-yeu-chi-thi-co-sao-chu/2776883/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.