Đắm chìm vào nó không thể dứt ra, thứ mùi vị mặn nồng khiến toàn thể người Châu Mãn Kì mềm nhũn đến khi cô tự nhận thức được Băng Thiệu Huy đã dùng lưỡi đảo khoáy vào bên trong khuôn miệng cô
"Cậu vừa phải thôi" Châu Mãn Kì đẩy Băng Thiệu Huy ra khỏi cơ thể ho sặc sụa, cô chưa hôn ai lần nào vì thế cũng chẳng có mấy kinh nghiệm luồn lắt như anh
Cảm giác cô lúc này thật khó diễn tả bằng lời, thằng nhóc này sao lại điêu luyện đến thế, cả cô cậu ta còn lấn áp cho bằng được
Băng Thiệu Huy hất cằm cười thoã mãn, anh chỉ trao nụ hôn đầu cho người anh yêu, trước mặt anh Châu Mãn Kì chính là cô gái ấy, anh không có gì để sót xa
"Tối nào tôi cũng làm ấm giường cho chị, chạm môi có tí làm gì mà căng"
Điệu bộ ngứa đòn đòi làm bố thiên hạ không cần nhìn, con mắt cô cũng ngứa ngáy ghê hồn. Đã ăn cắp nụ hôn đầu còn ra vẻ ta đây chỉ có Băng Thiệu Huy là người trơ trẽn như vậy thôi
Châu Mãn Kì bất bình lên tiếng :"Tôi đâu có mượn cậu, là cậu tự nguyện mà"
Hai má cô ửng đỏ trông vô cùng đáng yêu, anh không muốn tranh chấp cô làm gì vì mới trở thành "người yêu" được hai mươi phút . Trời mùa hè tám giờ tối nóng ran, anh không muốn chọc cô tiếp sợ cô nóng lên đánh anh thì cái danh phận kia cũng sẽ bị đổ vỡ mất
Lâu lâu đi dạo Châu Mãn Kì lại tò mò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-yeu-chi-thi-co-sao-chu/2776849/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.